Nói xong, Tuyên Mạt bèn tiến tới đứng trước mặt Tuyên bà, chỉ thẳng mặt bà ta nói: “Lúc trước chính là bà đã chạy tới công ty tôi làm ầm lên một trận, chuyện này đã khiến tôi mất hết mặt mũi ở công ty. Lẽ nào bà Tuyên đã quên mất rồi sao? Ồ, thì ra là quên rồi. Dù sao sau khi xin lỗi, ông Tuyên còn lợi dụng tôi để đẩy giá cổ phiếu của công ty tăng lên mà.” Sắc mặt của Tuyên Viễn lúc này méo xệch, càng thêm khó coi hơn. Tiếp đó,...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.