Bất mãn còn sót lại trong mắt Hoắc Vân Chính đã biến mất ngay lập tức. Tuyên Mạt tốt tính nói: “Em tin rằng Trình Thiên đã nói kỹ cho anh biết vì sao em sẽ ở Nhất Phẩm Lâu đi, vì vậy em không cần nhắc lại lần nữa với anh đâu nhỉ.” Hoắc Vân Chính duỗi tay muốn đẩy miếng sandwich ra. Tuyên Mạt lại không chịu: “Cắn một miếng thử đi, anh nếm thử xem, hương vị này rất ngon, em thường xuyên ăn đấy.” Hoắc Vân Chính nghe vậy, thực sự cắn một miếng. Tuyên Mạt...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.