Tuyên Dao liên tục lấy giấy ăn lau nước trà trên người, nhưng nước trà màu hơi vàng trong khi cô ta đang mặc chiếc áo khoác màu trắng do đó có thể thấy rõ nhiều vết trà loang trên áo. Cô ta vừa mới mua chiếc áo này xong! “Tuyên Mạt! Con khốn này!” “Có cần tôi rửa tiếp cho cô không?” Tuyên Mạt đã cầm ấm trà trên bàn lên. Mặt Tuyên Dao trắng bệch, im miệng không dám nói gì nữa, vì nước trong ấm trà đang nóng bỏng tay. Cô ta tức tối nhìn chằm chằm...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.