Tuyên Mạt nghe thế liền gật đầu, cô tin tưởng những lời Hoắc Vân Chính nói. Hoắc Vân Chính gắp miếng thịt xông khói ngàn lớp, đưa đến bên miệng cô. Tuyên Mạt sừng sờ. "Mở miệng ra!" "Có cần anh dạy em cách mở miệng không?" Tuyên Mạt không nói nên lời, cô ngoan ngoãn há miệng ăn miếng thịt xông khói. Hoắc Vân Chính rất hài lòng, anh tiếp tục ăn, thỉnh thoảng còn gắp thức ăn đút cho cô. Không lâu sau miệng cô đã nhét đầy thức ăn, cô thật sự sợ Hoắc Vân Chính sẽ...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.