"Tại sao?" Giọng Tuyên Mạt run rẩy khi nói câu này. Cô cố gắng giữ bình tĩnh nhất có thể để kiềm chế nỗi sợ hãi trong lòng. Cô rời mắt khỏi Tống Thanh Lâm, khó hiểu nhìn sang Đông Phương Dận đang ngồi trên ghế sô pha tao nhã cầm tách cà phê trên tay. Ánh mắt của ông giống như đang xem một vở kịch hay nào đó, dáng vẻ rất tán thưởng. Bởi vì điều này mà Tuyên Mạt cảm thấy ông ta càng đáng sợ hơn. Rõ ràng là khi mới gặp lần đầu, ông ấy rất hiền
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.