(*) Ăn đồ của người khác thì nói chuyện với người ta cũng mềm mỏng hơn. Tim Tuyên Mạt run lên. Cô chột dạ nhìn Hoắc Vân Chính, có chút thiếu tự tin giải thích: “Không có, tôi chỉ nhất thời.” “Em khăng khăng muốn biết vì sao anh giấu em chuyện của Tuyên Viễn, vậy anh sẽ nói cho em biết lí do. Bởi vì chuyện này đối với em không có ảnh hưởng gì cả, hơn nữa chuyện phía Đế đô, anh cũng chỉ đọc lướt qua, em hiểu chưa?” “Tôi hiểu, xin lỗi anh.” Tuyên Mạt thấy...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.