"Nói đi." Vẻ mặt Tuyên Dao tràn đầy tự tin, không chút che đậy. Tuyên Dao ý tứ sâu xa nhìn cô không chớp mắt, khóe miệng nhếch lên, lúc này cô ta chỉ đắm chìm trong suy nghĩ một lát nữa sẽ bàn điều kiện với Tuyên Mạt như thế nào. Lần này Tuyên Dao không chọn quán cà phê hay quán trà để ngồi xuống nói chuyện, mà cô ta chọn dừng xe bên cạnh một công viên yên tĩnh. Họ ngồi nói chuyện trên xe. "Tuyên Mạt, cô đoán xem lần này tôi lại biết được bí...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.