“Sư huynh!” Nghe thấy Tuyên Mạt vẫy tay gọi, Cao Từ vội kiềm chế lại, lưng ngồi thẳng tắp và bất động ở đó. Nhìn thấy sự thay đổi đột ngột của Cao Từ, Đinh Vãn Vãn suýt phun nước. Cô thấy Cao Từ thực sự rất thú vị. Từ Bắc Chỉ vào phòng đã cởi áo khoác ra, mỉm cười nho nhã, treo chiếc áo khoác lên chiếc ghế bên cạnh, rồi ngồi xuống chiếc ghế bên cạnh Tuyên Mạt. “Anh đến muộn rồi.” “Không đâu, bọn em cũng vừa mới tới!” Cao Từ cướp lời nói luôn, đồng...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.