Tuyên Mạt kiểm soát tốc độ quay của bánh xe lăn để ngăn nó trượt xuống không kiểm soát. Khi nó sắp đến chân dốc, Tuyên Mạt mới thở phào nhẹ nhõm, sau đó chậm rãi điều khiển xe đi về phía một bụi cây xanh biếc. Cô vốn cần mượn lực, không nghĩ tới cảm giác nhẹ nhàng không cần dùng sức, xe tự lăn bánh đi về phía trước với tốc độ vừa phải. Cô hiểu ngay vấn đề bèn lên tiếng. "Vãn Vãn? Không phải tớ đã nói không cần đi cùng rồi à, tớ muốn yên tĩnh một chút,
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.