Hoắc Vân Chính ngước mắt chú ý thấy vẻ mặt nghiêm trọng lúc này của Tuyên Mạt, cô rất quan tâm đến chuyện của Trần Tử Diên. Vẻn vẹn có lần này, ngoài ra anh chưa từng thấy biểu cảm nào khác trên mặt Tuyên Mạt. Anh cũng không nói gì, nhìn sang chỗ khác. Tuyên Mạt khẽ thở hắt ra một hơi, cô cầm chai nước khoáng trên bàn trà lên định tự mình mở nắp. Đợi đến lúc tay đã cầm lấy chai nước khoáng thì cô dường như nhớ ra điều gì đó, nhìn về hướng Hoắc...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.