Hoắc Vân Chính nhìn thấy hai má Tuyên Mạt từ nóng ran đỏ bừng chuyển sang tím tái nhợt nhạt liền lập tức tắt vòi hoa sen đi, tiện tay nhấc cô ra khỏi bồn tắm, sau đó lại dùng áo choàng tắm khoác lên người cô. Tuyên Mạt lúc này giống như một con mèo nhỏ đang bị lạnh cóng, co ro trong vòng tay của Hoắc Vân Chính, nhận lấy hơi ấm từ cơ thể anh . “Lạnh, lạnh quá !.” Ý thức của Tuyên Mạt lúc này dường như hoàn toàn rất mơ hồ, hai cảm giác...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.