Tuyên Mạt nằm nghiêng người, hai mắt nhắm chặt, hoàn toàn không muốn nhìn mặt Hoắc Vân Chính lúc này, tim cô đập loạn nhịp, nhanh đến mức ngay cả chính cô cũng không có cách nào khống chế được. Cô không ngờ đang êm đẹp Hoắc Vân Chính lại nói như vậy. Đây được coi là gì? Hoắc Vân Chính cũng không có ý ép cô, nhìn cô nằm quay mặt đi, trong đáy mắt sâu thẳm ấy mang theo nồng đậm tình ý, anh yên lặng đắp chăn lên người cô. Nhưng lại bởi vì một cuộc gọi...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.