Một kích này nhanh như sấm đánh, khí tức cường đại đến từ cự đầu cấp Thế Giới, làm cho mọi người thở không nổi. Cỗ thanh thế kia như muốn ép nát họ thành phấn, đánh sâu vào trong đại địa.
Giờ khắc này cho dù là Phương Vân cũng không phản ứng kịp. Lợi dụng Hạo Khí Trường Hà của Nho gia tế luyện Tam Hoàng Thánh Kiếm, giải trừ phong ấn chính là chuyện cơ mật nhất. Người biết căn bản không nhiều, ngay cả Phương Vân cũng không biết.
“Đây là…”
Ánh mắt Phương Vân nhìn lướt qua, rất nhanh liền tập trung vào Tửu Chúc Vọng và Tam Hoàng Thánh Kiếm trên đỉnh đầu hắn. Cho dù hắn không biết việc Thánh Võ Hầu cầu Tửu Chúc tế luyện Thánh Kiếm. Nhưng hắn cũng biết là phải hiệp trợ bọn Tửu Chúc.
“Uỳnh!”
Trong đầu Phương Vân hiện lên một đạo ánh sáng, ngay lúc đó hắn liền phán đoán ra chân tướng. Chân khí phong bạo của đám người Hỗn Độn Lão Tổ rõ ràng là đang công kích Tam Công và vị Đại nho kia (Phương Vân cũng không biết Tửu Chúc là ai).
“Không xong!”
Phương Vân biến sắc, cơ hồ là ngay lập tức phá không bay đi. Giờ khắc này người có năng lực ngăn cản ba người kia không nhiều lắm. Phương Vân chính là một trong số đó. Hấp thu một bộ phận năng lượng vũ trụ của Huyền Minh đại đế xong, thực lực của Phương Vân đã hoàn toàn khôi phục!
Ầm ầm!
Hào quang chợt lóe, Phương Vân hóa thành một tia chớp màu đen, phá không lao tới!
Phương Vân đón đầu ba người Hỗn Độn Lão Tổ, ánh mắt hắn ngẩng lên, nhìn xuyên qua mây đen, trông thấy thân ảnh của ba người.
“Tuyệt không thể để cho chúng đạt được mục đich, phải ngăn chúng lại!”
Ánh mắt Phương Vân vô cùng kiên định.
Giờ khắc này tin tức tốt nhất là ba gã cự đầu Thế Giới cấp khi nãy đã đánh nhau kịch liệt với Nhân Hoàng, không còn ở trạng thái đỉnh phong. Nếu không cho dù Phương Vân có năng lực mạnh hơn cũng không có khả năng đối kháng với Hỗn Độn Lão Tổ, Hắc Ám Đế Quân và Thương Thủy Ma Tổ!
Cường giả Thế Giới cấp đỉnh phong cùng Truyền Kỳ cấp là hai khá niệm bất đồng. Cho dù thực lực Phương Vân tiến nhanh, có thể chống lại song kiếm của Đế Nhất cũng vậy!
“Ngũ Đế Tinh Túc Quyền!”.
Phương Vân quát lớn, sử dụng tuyệt học cường đại của Ngũ Đế. Năm hóa thân của thượng cổ đại đế từ trong cơ thể Phương Vân thoát ra. Sau đó nhanh chóng dung hợp cùng Phương Vân, phối hợp với lực lượng của Ngũ Ngục Thanh Hoàng và Thiên Địa Vạn Hóa Chung. Một kích toàn lực đánh về phía trước.
Ầm ầm!
Một cỗ trong ba cỗ lực lượng hủy diệt bị Ngũ Đế Tinh Túc Quyền của Phương Vân toàn lực ngăn cản trên hư không.
“Muốn chết!”
Thương Tủy ma tổ giận dữ, Phương Vân ai cũng không chọn lại lựa chọn hắn, làm cho hắn giật tím mặt. Năm ngón tay y như ưng trảo vung lên. Một đạo kiếm khí bàng bạc phóng xuất ra. Ầm ầm một tiếng, Phương Vân thảm thiết kêu lên, Hải Thần Chiến Giáp trên người vỡ thành vô số mảnh nhỏ bay tán loạn. Phương Vân toàn thân phún máu, rơi từ trên trời xuống.
“Thành công!”
Phương Vân người đầy vết kiếm, máu chảy như nước, thoạt nhìn cực kỳ khủng bố nhưng khóe miệng của hắn lại lộ ra vẻ tươi cười. Đây là lần đầu tiên hắn giao thủ với cường giả Thế giới cấp đỉnh phong, tuy rằng bị thua nhưng lại ngăn trở thành công Thương Thủy ma tổ.
Thương thế trên người hắn mới nhìn qua thì thấy ghê rợn khửng bố. Nhưng Phương Vân biết đây căn bản không là gì. Kiếm khí đáng sợ đó đầu tiên đã bị Hải Thần Chiến Giáp làm suy yếu không ít, còn bị hắn dùng thủ pháp đặc thù đưa vào trong Thiên Địa Vạn Hóa Chung.
Phương Vân chiến đấu với Đế Nhất lâu như vậy, đối với lực lượng kiếm đạo này đã sớm đưa ra phương pháp ứng phó. Phương pháp này không phải ai cũng làm được, áp dụng trên người Phương Vân lại cực kỳ hiệu quả!
Ầm!
Phương Vân rớt xuống như đạn pháo, tạo ra một cái hố thật lớn.
“Còn lại phải xem những người khác rồi”
Trong lòng Phương Vân thầm nghĩ: “Hải Thần Chiến Giáp của ta…đáng tiếc a…”
Phương Vân đã không thể ngăn cản hai vị Lão Tổ kia.
“Vũ Văn Địh ở đây, kẻ trước mắt cút ngay.”
Một bóng người giống như kinh lôi bay lên.Thanh âm tràn đầy khí phách, đó chính là Thống lĩnh thần vệ Vũ Văn Địch.
“Uỳnh!”
Hỗn Độn Lão Tổ cũng không thèm nhìn, bàn tay vung lên Hồng Hoang Ma Chung lập tức bay ra, to lên gấp trăm lấn, biến thành một ngọn núi nhỏ ép tới chỗ Vũ Văn Địch.
“Đáng chết!”
Vũ Văn Địch mắng to, nhưng cũng không thể không ngừng lại. Hồng Hoang Ma Chung chính là ma khí của Viễn cổ ma thần, uy lực khổng lồ. Hắn không dám khinh thường, lập tức tế khởi Càn Khôn Đồ, chống cự Hồng Hoang Ma Chung. Chỉ là như vậy cũng không thể ngăn được Hỗn Độn Lão Tổ.
Trong thời gian ngắn, căn bản không có ai ngăn được Hắc Ám Đế Quân và Hỗn Độn Lão Tổ. Mắt thấy Tam Công và Thái Miếu Tửu Chúc sẽ chết trong tay hai người kia thì dị biến nổi lên.
“Ha ha ha......”
Một tiếng cười uy mãnh như sư tử rít gào từ dưới mặt đất Hoàng cung vang lên. Một khí tức khủng bố nhanh chóng xuất hiện trong cảm giác của mọi người.
Người này mạnh mẽ đến khôn cùng, chỉ bằng một tiếng cười thiên địa đã run rẩy. Ngay cả ma khí cuồn cuộn của Hắc Ám Đế Quân và hỗn độn lão tổ cũng bị chấn động mãnh liệt!
“Đây là ai? Sao lại cường đại như vậy?”
Hai người đều chấn động. Dù Hỗn Độn Lão Tổ và Hắc Ám Đế Quân cũng không phải là kẻ hiền lành, giết người không ít. Nhưng trong cảm giác của hai người bọn hắn, loại khí tức giết chóc hung mãnh của cường giả sâu trong lòng đất kia vẫn cực kỳ kinh khủng.
“Không thể nào, đây là làm sao luyện được!”
Hắc Ám Đế Quân chấn động, trên thế giới này người có sát khí vượt qua Hỗn Độn Lão Tổ thì không thiếu. Nhưng vượt qua hắn thì quả là không thể nào. Phải biết rằng hắn đã tàn sát người của một cái thời đại a.
Nơi nào có hắn, nơi đó phải phát ra tiếng thét chói tai và sự sợ hãi khôn cùng. Nhưng người này bộc phát ra khí thế giết chóc còn vượt qua hắn nữa.
Hắc Ám Đế Quân tâm tư vừa động, trong nháy mắt đã nghĩ đến vài loại khả năng!
Ầm ầm!
Hoàng cung đại địa nứt vỡ long trời lở đất, giống như có một đầu hồng hoang cự thú chui ra từ dưới đó vậy. Mà trên thực tế cũng đúng là như vậy. Một tiếng nổ vang lên, vô số bùn đất, cự thạch văng ra. Một thân ảnh màu đỏ từ dưới đất xuất hiện.
“Mùi máu tươi mạnh quá!”
Khi người này phá không mà ra, toàn bộ kinh thành bị một cỗ huyết quang nồng đậm bao phủ. Mỗi người đều cảm giác mình như đang ngâm mình trong máu. Huyết dịch nồng đậm đang từ trong mũi, miệng, lỗ chân lông chui vào cơ thể.
“Ọe!”
Một số người tại đây bị mùi máu tươi kích thích, phải nôn mửa tại chỗ. Còn những người khác sắc mặt cũng tái nhợt, cực kỳ không thoải mái.
Oanh!
Phương Vân ra tay rồi rơi xuống. Vũ Văn Địch bị ngăn cản, huyết quang phá đất mà ra. Nói thì dài nhưng thực ra chỉ là mấy cái chớp mắt mà thôi.
Nhân ảnh kia vừa thoát khỏi mặt đất, song chưởng đánh vào Hỗn Độn Lão Tổ và Hắc Ám Đế Quân.
“Tu vi không sai, đáng tiếc không ở trạng thái đỉnh phong”
Thanh âm lạnh như băng vang lên bên tai Hắc Ám Đế Quân và Hỗn Độn Lão Tổ. Chỉ một câu đã đánh giá xong hai người hắn.
Ầm ầm!
Huyết quang cự trảo mãnh liệt phá hủy thế công của Hỗn Độn Lão Tổ và Hắc Ám Đế Quân. Không chỉ có thể, huyết quang hung lệ như trăm ngàn cây kim trực tiếp đâm vào trong ngực rồi phá lưng mà ra.
“A!”
Công lực cao cường như hai người hắn cũng không khỏi rống lên đau đơn. Gương mặt Hắc Ám Đế Quân thống khổ văn vẹo, khi huyết quang thoát khỏi cơ thể đã trực tiếp đoạt đi tám phần tinh huyết của bọn hắn. Nếu không phải là thần hồn của hai người ổn định lại thì đã trực tiếp mất mạng rồi..
Thân hình hai người nhanh chóng khô quắt xuống, Hỗn Độn Lão Tổ chỉ còn lại da bọc xương, Hắc Ám Đế Quân thì tốt hơn một chút nhưng cũng chẳng được bao nhiêu.
Đối với hai cự đầu Thế Giới cấp này thì thân thể không quan trọng lắm, chỉ cần thần hồn còn tồn tại thì vẫn có thể đúc lại thân thể. Nhưng mà Huyết quang kia không phải vật bình thường, thứ nó đoạt lấy không phải là tinh huyết huyết nhục bình thường. Cho dù hai người ngưng tụ lại thân thể như cũ cũng vĩnh viễn mất đi ba thành công lực.
Hai cường giả như vậy lại bị người khác hút đi ba thành công lực, quả thật là quá khủng bố!
Nếu không mượn pháp khí và ngoại vật thì ít nhất phải tu luyện ba nghìn năm mới có thể bù lại Tinh nguyên và Công lực. Nói cách khác, thân ảnh từ dưới lòng đất đi ra này đã hút mất ba nghìn năm tuổi thọ của họ.
Gương mặt Hỗn Động Lão Tổ bỗng trở nên tái nhợt, không ngờ ngoài Nhân Hoàng ra hắn còn gặp phải đối thủ kinh hoàng đến vậy!
“Sát Lục Chiến Hồn!”
Trong lòng Hắc Ám Đế Quân rít gào, ngay khi nhìn thấy người kia, Hắc Ám Đế Quân đã cảm giác được một cỗ dục niệm giết chóc mãnh liệt từ làn da, lỗ chân lông, thậm chí là xương cốt của hắn.
Mà linh hồn của hắn tỏa ra dục vọng giết chóc còn dày đặc hơn!
Muốn tỏa ra sát khí mãnh liệt như vậy chỉ ó hai phương pháp, một loại là giống như hắn,không ngừng giết chóc, thối luyện ra một thân sát khí khủng bố
Nhưng cách này không thể so được phương pháp thứ hai.