Đó là thiên phú, mỗi người sinh ra đều có năng lực không giống nhau. Năng lực của mỗi người sẽ quyết định con đường phát triển sau này của họ.
Mà trong thiên địa có một loại người rất đặc thù. Thiên chi hồn, Địa chi hồn chứa đựng sát khí của thiên địa, dưới sự thối luyện của lôi đình mà sinh ra.
Có câu Thiên địa sát kỵ, long xà đại khởi.
Người chịu Thiên địa sát khí như thế, trời sinh đã có Sát Lục Hồn Phách, tràn ngập dục vọng giết chóc. Linh hồn của họ khi mới sinh ra đã khác người thường. Những đồ vật dùng để giết chóc không cần học cũng biết. Dùng đao giết người còn muốn nhanh gọn hơn đao khách. Đem hắn ném vào rừng sẽ không có một đầu dã thú nào dám lại gần hắn. Người khác lần đầu tiên giết người trong lòng cực kỳ không thoải mái, nhưng hắn thì sung sướng đến phát run.
Trong linh hồn Sát Lục Chiến Hồn tràn ngập dục vọc giết chóc và chiến đấu. Hắc Ám Đế Quân là hậu thiên mà sinh ra, linh hổn thẩm thấu sát khí cường đại mà thành.
Sát Lục Chiến Hồn còn có Thiên Địa Bổn Nguyên cực kỳ cường đại. Tuy nói Hắc Ám Đế Quân đã tàn sát một cái thời đại nhưng Thiên Địa bổn nguyên của hắn tương đối yếu ớt.
Sát Lục Chiến Hồn này cực kỳ thưa thớt, hơn mười vạn năm, mấy cái thời đại cũng không thấy xuất hiện một người!
Sát Lục Chiến Hồn xuất hiện nhiều nhất vào thời đại viễn cổ. Lúc ấy ma thần có Sát Lục Chiến Hồn tràn ngập thiên địa, thần thông cực lớn.
Nói cách khác nếu sinh ở viễn cổ thì hắn chính là một Viễn cổ ma thần.
“Không thể tưởng được Đại Chu còn ẩn tàng một nhân vật như vậy!”
Đồng từ Hắc Ám Đế Quân co rút mãnh liệt, sự khiếp sợ của hắn thực là quá lớn.
Oanh!
Trong nháy mắt Hắc Ám Đế Quân và Hỗn Độn Lão Tổ bị đánh bay ra. Huyết quang kia cũng chẳng thèm để ý tới bọn hắn mà hướng thẳng nơi bốn vị đại đế đang chiến đấu phóng đi.
“Ha ha ha… Chiến đấu! Chiến đấu! Đối thủ thật cường đại, chiến đấu a!”
Trong tiếng cười lớn, thân ảnh kia như một đầu sư tử điên cuồng, vươn lợi trảo xé mở đám mây chân khí của một vị đại đế rồi vọt vào.
Rầm rầm rầm!
Trong nháy mắt, một tiếng nổ kinh thiên vang lên. Huyết quang trên bầu trời phát ra vô tận quang mang. Hỗn Độn Lão Tổ cũng phải chấn động. Người này lá gan còn lớn hơn trời nữa, dám đơn thương độc mã xông vào chiến trường của năm vị Huyền Minh đại đế, chém giết lung tung!
“Tên kia rốt cục là thứ gì!”
Thương Thủy Ma Tổ cũng lộ ra thần sắc khiếp sợ, huyết quang trên bầu trời dao động rất mãnh liệt. Hành vi của người này có thể dùng từ Vô pháp vô thiên để hình dung. Nếu đổi lại là Thương Thủy Ma Tổ hắn cũng không dám làm như vậy.
“Ha ha ha, bốn gã Đại đế, thật sự là đã ghiền, Lưu Triệt, ta đáp ứng Vũ Mục rồi, để bổn tọa hoàn thành thay ngươi!”
Tiếng cười to vang dội khắp tứ phương, làm cho thiên hạ anh hùng phải ảm đạm thất sắc.
Huyết quang bị bốn cỗ lực lượng không ngừng xé rách. Nhưng chúng lại nhanh chóng ngưng tụ lại, thế nào cũng không tan vỡ.
“Chỉ Qua Hầu! Là Chỉ Qua Hầu”
Tiếng Thánh Võ Hầu đột nhiên vang lên, hắn nhìn lên không trung lộ ra thần sắc chấn động.
Vị Sát Lục Vương Hầu này lại được thả ra, hắn không phải Võ Hầu nhưng sức chiến đấu so với Võ Hầu còn mạnh hơn!
Trong triều đình hắn là một điều cấm kỵ, không ngờ bây giờ hắn lại được thả ra.
Ầm ầm!
Chỉ Qua Hầu xuất hiện, trở thành một biến số. Nhưng lực chú ý của mọi người vẫn ở trên người Thái Miếu Tửu Chúc.
Phía sau Hỗn Độn Lão Tổ, Di Hoàng, Địch Hoang, Doanh Hoàng, toàn bộ bị đám Hoắc Khứ Bệnh, Thái Bảo chặn lại. Nhưng cho dù họ bị cản thì chấn động do chiến đấu sinh ra vẫn lan đến Thái Miếu Tửu Chúc đang luyện kiếm.
Uỳnh!
Một tiếng nổ vang lên, thân hình Tửu Chúc dập nát. Lúc này tâm thần của hắn dều tập trung lên Thánh Kiếm, không hề thi triển năng lực Vạn Pháp Giai Không. Thân hình gầy yếu của Tửu Chúc căn bản là không chịu được loại chấn động này.
Tuy một luồng Hạo Nhiên Chính Khí của Nho gia đánh ra là có thể tiêu diệt ngàn vạn yêu ma, nhưng thân thể của họ lại cực kỳ yếu ớt, còn không bằng một cường giả Trụ Thai.
“Thành công!”
Nhìn thấy thân thể Thái Miếu Tửu Chúc dập nát, Doanh Hoàng rốt cục cũng thở phào. Tốc độ của đám Hỗn Độn Lão Tổ quá nhanh nhưng lại bị cường giả triều đình ngăn trở, nhưng họ cũng hấp dẫn sự chú ý của đa số cường giả triều đình. Cắt giảm không ít áp lực cho bọn họ. cho nên lúc này mới đánh lén thành công.
Nhưng ngay sau đó ánh mắt Doanh Hoàng trừng lờn, trên mặt lộ ra vẻ khiếp sợ.
“Làm sao có thể!”
Thân thể của Tửu Chúc Vọng đã vỡ nát, nhưng một thân hình khác rất nhanh hiện ra trong Hạo Khí Trường Hà, thân hình này giống Tửu Chúc Vọng như đúc, điểm khác biệt duy nhất là tất cả đều được hình thành từ Hạo Nhiên Chính Khí.
Không ai hiểu Tửu Chúc Vọng đang tồn tại ở trạng thái gì. Có thể cảm giác được hắn đã dung hợp cùng Hạo Khí Trường Hà, tuy hai mà một.
Tuy không biết hắn đang ở trạng thái nào nhưng quả thật Tửu Chúc Vọng còn sống, gương mặt hắn lộ ra thần sắc tang thương, chậm rãi ngẩng đầu nhìn lên bầu trời. Một thanh âm kì dị vang lên trong lòng mọi người.
“Lưu Triệt, hi vọng ngươi không phụ chuôi Nhân Hoàng Thánh Kiếm này và Nho gia chúng ta, cầm đi!”
Thanh âm Tửu Chúc Vọng vang lên, Hạo Khí Trường Hà như trăm sông nhập biển, điên cuồng chảy vào trong Nhân Hoàng Thánh Kiếm.
“Đáng chết! Một lũ phế vật!”
Hoang Kích Toái Không Đại Đế nhìn thấy một màn này liền tức giận chửi mắng. Hắn vốn cho rằng đám người Hỗn Độn Lão Tổ có thể dễ dàng giải quyết mấy tên Nho sinh trói gà không chặt này. Không ngờ lại thất bại!
“Uỳnh!”
Hoang Kích Toái Không Đại Đế một kích đánh lui Nhân Hoàng, sau đó hóa thành một luồn ma khí lao xuống dưới mặt đất.
“Hảo! Các ngươi muốn Tam Hoàng thánh vật, trẫm liền cho các ngươi!”
Nhưng bất ngờ thanh âm của Nhân Hoàng vang lên. Ngay cả Hoang Kích Toái Không Đại Đế đang phẫn nộ nghe được những lời này cũng phải thất thần.”
Ngay sau đó, Nhân Hoàng quả thật làm như vậy. Hai thanh Tam Hoàng Thánh Kiếm từ trong tay hắn bay ra ngoài. Tam Hoàng Thánh Kiếm gồm ba thanh Thiên Hoàng Kiếm, Địa Hoàng Kiếm, Nhân Hoàng Kiếm. Nhân Hoàng Kiếm đang ở chỗ Tửu Chúc Vọng, còn hai thanh Thiên Hoàng và Địa Hoàng Kiếm này Nhân Hoàng không do dự chút nào mà ném ra ngoài.
Khi hai thanh Tam Hoàng Thánh Kiếm từ trong tay Nhân Hoàng bay ra, chúng bộc phát ra kim quan mãnh liệt. Bốn gã ngoại tộc đại đế đều sửng sốt, căn bản là họ không đoán được Nhân Hoàng sẽ đem đồ vật họ tranh đoạt ném ra.
Hình như lo lắng phân lượng của hai thanh Thánh Kiếm không đủ, Nhân Hoàng còn đưa ra miếng mồi mà đám người Hoang Kích Toái Không Đại Đế không thể chống cự được.
“Tam Hoàng tuyệt học ngay ở bên trong Thánh Kiếm. Tam Phần chính là ba thanh Thánh Kiếm. Tuyệt học của Tam Hoàng được khắc vào trong đó. Trẫm không đối kháng với các ngươi nữa, cầm hết đi!”
Tam Hoàng Thánh Khí, Tam Hoàng tuyệt học, hai thứ này kết hợp một chỗ sinh ra lực dụ hoặc quả thực quá hoàn mĩ. Ngay cả đại đế cũng không thể chống cự được, Bởi vì chúng đại biểu cho hai chìa khóa mở ra cánh cổng Tam hồn viên mãn.
Có được hai chìa khóa này, cơ hội bước vào Tam hồn viên mãn, khả năng đạt tới cảnh giới võ đạo tối cao sẽ gia tăng rất lớn.
“A!”
Hoang Kích Toái Không Đại Đế là người đầu tiên không nhẫn nại được, chân khí hóa thành cánh tay vung về phía Tam Hoàng Thánh Kiếm. Huyền Kình Liệt Hải Đại Đế vừa ra tay Tứ Cực Khung Vũ Đại Đế cũng không kiềm chế được.
“Dừng tay!”
Hô lớn một tiếng rồi Tứ Cực Khung Vũ Đại Đế cũng xông tiếp. Tiếp theo là Tà Thần, cuối cùng cả Hoang Kích Toái Không Đại Đế cũng không nhịn được.
“Đáng chết, dừng tay!”
Rầm rầm rầm!
Những tiếng nổ liên tiếp vang lên, bốn gã Đại đế này căn bản không đoàn kết với nhau. Điều hấp dẫn họ cùng nhau ra tay không phải mối thù với Tam Hoàng mà là vì Tam Hoàng Thánh Kiếm, vì khát vọng đạt tới cảnh giới Tam Hồn Viên Mãn.
Nhân Hoàng đem hai thanh Tam Hoàng Thánh Kiếm tung ra thì liên minh bốn vị đại đế không tồn tại nữa mà ngược lại quay qua tranh đoạt với nhau. Những tiếng nổ long trời lở đất vang lên, bốn gã đại đế chém giết nhau thảm thiết!
“Không hay, bị lừa rồi. Trong Thánh Kiếm không có tâm pháp, khẩu quyết gì hết!”
Đầu tiên là âm thanh của Huyền Kình Liệt Hải Đại Đế, hắn ra tay đầu tiên nên là người tiếp xúc với Tam Hoàng Thánh Khí trước. Đó là Tam Hoàng Thánh Khí thật, nhưng bên trên căn bản không có Tam Hoàng tuyệt học, hay còn gọi là Tam Phần.
“Uỳnh!”
Thiên địa chấn động, kim quang bộc phát từ mặt đất còn mãnh liệt hơn cả mặt trời. Trong ánh kim quang đó có thể thấy được một thanh Hoàng Kim Thánh Kiếm cao mấy ngàn trượng.
“Không hay rồi!”
Bốn gã Đại Đế thần sắc đại biến, lập tức phân ra hơn một nửa chân khí, đánh về nơi phát ra kim quang.