Phương Vân cảnh giác nhìn lên hai ngọn núi tuyết khổng lồ phía trước. Khi hắn bước vào nơi này thì cảm giác được nguyên khí thiên địa ở đây có chút không đúng, từ trong không khí không ngừng tản ra một cổ khí tức quỷ dị, không giống với cái tính cương trực ẩn ở trong trời đất thường ngày. Đây là cái khí tức làm cho người ta có cảm giác quỷ dị, âm trầm, tà khí...hoặc có thể nói đây là yêu khí.
Loại khí tức này có chút tương tự với Hỗn Thiên Viên Vương, nhưng chỉ là tương tự mà thôi, không hề có sự bá đạo, vô tức vô thiên của Hỗn Thiên Viên Vương.
Chu Hân mặc dù có chút kinh ngạc, nhưng hắn biết tính của Phương Vân. Nếu như đã dừng lại thì tất có nguyên do, vì vậy cũng không hỏi. Tám vạn đại quân cứ như vậy đứng ở trước hai tòa núi tuyết, không nhúc nhích.
- Hắc hắc, bị phát hiện à? Đám nhân loại này cũng thật là gian xảo!
Một tràng cười lớn từ trên núi truyền xuống, rồi có một con ly ngưu ( Bò Tây tạng) to như ngọn núi nhỏ, một con tiểu báo mình đầy hoa văn to như cái phòng, một con nhền nhện to như bể cá, miệng nói tiếng người từ ngọn núi bên trái xuất hiện.
- Yêu tộc, cảnh giới!
Một tiếng hô to từ trong quân doanh truyền ra.
Khác hẳn với Hỗn Thiên Viên Vương, nhìn thấy những tên Yêu tộc cấp thấp này, Phương Vân mới cảm giác được cái gì gọi là Yêu tộc. Những con ly ngưu, tiểu báo, nhền nhện bình thường này sau khi hình thể tăng vọt lên mấy chục lần thì còn có thể nói tiếng người, làm cho người ta có cảm giác vô cùng quái dị.
Cảm giác như vậy không khác gì lúc người ta cầm đũa ăn cơm đột nhiên phát hiện cặp đũa mọc ra đôi chân rồi chạy mất!
Ba con yêu tộc sau khi xuất hiện được một lúc thì bỗng nhiên từ trên người chúng nó có khói xanh bốc lên cuồn cuộn, trong nháy mắt thì đã hóa thành ba người: Con ly ngưu thì hóa thành một đại hán mặt bò thân cao gần hai trượng, trên người toàn lông màu đen; con tiểu báo thì hóa thành một tráng hán to con, diện mục uy nghiêm; còn con nhền nhện thì hóa thành một phụ nhân lẳng lơ, ăn mặc diêm dúa.
Ly ngưu phát lên một tiếng lớn rồi hóa thành bóng đen khổng lồ tiến vào trong quân; con tiểu báo thì gào thét một tiếng, rồi thân như một tia chớp cũng xông vào; con nhền nhện cười duyên một tiếng, môi đào khẽ mở thì đã phát ra tơ nhện như thiên ti vạn lũ phóng tới đại quân!
- Cẩn thận tơ của nhền nhện, có kịch độc!
Quản Công Minh hét to một tiếng rồi dẫn đầu xông lên. Cùng một thời gian, trong quân cũng có hai bóng người bay lên, hai người này không phải là Chu Hân cùng Sở Cuồng mà là hai giáo úy.
- Cạch cạch cạch, bão tuyết phong núi, giờ đã là lúc Yêu tộc chúng ta phản công lại trận đại chiến lúc trước, trước ăn hết mấy tên nhân loại các ngươi đã!
Ngay lúc ba người đồng thời bay lên thì ở một ngọn núi khác, tất cả độc mãng, thằn lằn, sư tử...cũng từ trên núi trợt xuống, những tên yêu vật này chỉ lóe một cái trên không trung thì đã biến thành từng bóng người, yêu khí ngất trời!
Mà ở phía sau ly ngưu, báo yêu, nhền nhện thì cũng có một lượng lớn bò yêu, báo yêu, tê giác yêu bay xuống, lóe lên một cái thì cũng hóa thành hình người, hoặc giơ đao cao lên, hoặc giơ thương lên, chém giết tám vạn nhân mã của Phương Vân.
Mặc dù số lượng yêu tộc này không nhiều lắm, nhưng thực lực vô cùng mạnh. Kém cỏi nhất trong đám này cũng là Lực Phách cảnh, lực lượng lớn vô cùng. Đây cũng là sự đền bù của tạo hóa, Yêu tộc cần đến mấy trăm năm, thậm chí là ngàn năm mới có thể mở ra linh trí, lúc đó thì chúng cũng có được lực lượng mạnh hơn nhân loại.
Từng bóng người mặc giáp, cầm binh khí phóng lên. Năng lượng mà Phương Vân mượn Tụ Bảo các lúc này bắt đầu phát huy ra hiệu quả. Thực lực của rất nhiều người rõ ràng đã tăng lên, trong quân bắt đầu xuất hiện rất nhiều cao thủ Lực Phách cảnh, nhưng mà cao thủ Khí Phách cảnh cũng không nhiều lắm.
- Vạn Cổ Hung Thú quyền!
Quản Công Minh lúc này như con thú dữ, giẫm chân một cái trong hư không, hét lớn một tiếng rồi phóng ra vô số quyền ảnh. Các quyền ảnh vừa ra thì hóa thành vô số hung thú bay ra khắp bốn phương tám hướng!
Phịch! Phịch!
Vài đầu Yêu tộc tránh né không kịp, kêu thảm một tiếng rồi bị chấn thành phấn vụn. Thiếu phụ nhền nhện lục y đang nhổ ra tơ nhện, thấy quyền của Quản Công Minh tới thì lập tức tránh ra. Quản Công Minh tiếp tục tung ra một quyền, thiếu phụ biến sắc, kêu thảm một tiếng rồi lùi ra sau.
Mấy tên tiểu yêu này bất quá cũng chỉ là Lực Phách cảnh cùng Khí Phách cảnh, sao có thể là đối thủ của Quản Công Minh được.
- Con quái vật kia ( Nó gọi Quản Công Minh), đã có gia gia ngươi tới đây!
Ùng Ùng!
Bỗng nhiên có tiếng vang vang lên, một quả cầu tuyết lớn từ ngọn núi bên trái ầm ầm lăn xuống, càng lăn càng lớn ra.
Đột nhiên nghe phịch một tiếng, quả cầu tuyết nổ ra làm lộ ra một khối đá nham thạch như ngọn núi lớn trước mắt mọi người. Bỗng nhiên có hai cánh tay khổng lồ từ khối nham thạch mọc ra, tiếp theo là cặp chân, chỉ trong nháy mắt thôi mà khối đá này đã biến thành một thạch yêu vóc người khổng lồ.
- Con quái vật kia, tiếp chiêu!
Thạch yêu cao lớn mười trượng này nổi giận gầm lên, rồi lấy thế Thái Sơn áp đỉnh đánh xuống Quản Công Minh.
- Con bà nó, một hòn đá như ngươi mà lại nói lão tử là quái vật!
Quản Công Minh nghiêng đầu lại, nhìn thấy người đang mắng mình là một khối đá thì quát lên như sấm. Không nói tiếng thứ hai, hắn dậm chân một cái rồi lập tức tung một quyền vào thạch yêu này!
- Tất cả những thứ không phải là đá sinh ra đều là quái vật!
Thạch yêu hét lớn một tiếng nói.
Lời này vừa nói ra thì khắp núi yên tĩnh lại, cả đám Yêu tộc đang xung phong cũng không nhịn được mà cùng nhìn con thạch yêu này một cái!
- Nhìn cái gì vậy! Ở đây lão tử là đại vương, lời lão tử là đúng!
Thạch yêu đắc ý nói.
Lũ yêu liếc mắt một cái, cũng không nói lời nào nữa, tiếp tục xông về dưới chân núi.
- Cùng là yêu quái, ăn một quyền của lão tử!
Quản Công Minh tận dụng thời cơ này, lập tức tung ra một quyền toàn lực, đánh xuống.
- Con quái vật kia lại dám dùng ám chiêu!
Thấy quyền đánh tới, thạch yêu không những không sợ mà còn phấn khởi tung ra một quyền đối chọi với Quản Công Minh. Chỉ nghe 'ầm' một tiếng, khí lãng nổ tung, tuyết tung bay ra khắp nơi. Quản Công Minh cảm thấy cánh tay mình tê dại, khí huyết sôi trào rồi lùi ra sau đến mấy bước.
- Yêu quái thật lợi hại, khí lực lớn vô cùng.
Quản Công Minh sau khi trấn tĩnh lại, nhìn con thạch yêu cách đó không xa mà âm thầm kinh hãi. Đầu thạch yêu này nhìn giống như không phải yêu tộc, nhưng thực lực rất khá, lấy thực lực của hắn vậy mà không phải là đối thủ của nó thì cũng quá kinh người đi!
Nhưng đám Yêu tộc thấy Quản Công Minh bị đẩy lui thì chúng lại thấy vô cùng hiển nhiên! Con thạch yêu này mấy ngàn năm nay đã hút lấy nguyên khí của thiên địa, tinh hoa của trời đất, bản thân vốn có lực lượng vô cùng lớn. Một cao thủ mười con phi long lực tung ra một quyền toàn lực cũng chưa chắc làm tổn thương được gì nó!
Có thạch yêu ngăn trở Quản Công Minh lại, những tên Yêu tộc khác lập tức rảnh hơn rât nhiều, chúng cười lên vài tiếng rồi xông vào đại quân.
- Dương Hoằng khẳng định đã sớm điều tra được thực lực đám Yêu tộc này. Mặc dù số lượng đám Yêu tộc này không nhiều lắm, nhưng cao thủ Tinh Phách cảnh lại có đến mười mấy tên, đủ để làm cho quân ta bị thương nặng!
Ánh mắt Phương Vân lóe lên, đã sớm phân tích rõ ràng tình huống địch ta!
Dương Hoằng là Võ hầu, địa vị hiển hách. Lúc này phải trấn giữ quân doanh, cũng không thể nào chạy đến đây, giám sát động tĩnh đại quân của mình. Nếu như lúc này Phương Vân xuất thủ thì chưa chắc hắn đã phát hiện ra, nhưng mà Phương Vân cũng không nghĩ nhanh như vậy đã ra tay!
- Đã đến lúc Kim Cương Đầu Đà xuất hiện!
Tâm thần Phương Vân vừa động, lập tức triệu ra Kim Cương Đầu Đà. Hư không bỗng nhiên có ánh sáng phát ra, một hòa thượng đầu trọc lóc hiện ra trong đại quân. Lúc này, lực chú ý của đại quan đã dồn lên đám Yêu tộc phía trước, cũng không có người nào chú ý tới nơi này.
- Vô lượng kim cương phật!
Một tiếng phật hiệu vang dội khắp thiên địa, rồi Kim Cương Đầu Đà chân đạp hư không, từ trên đỉnh đầu đại quân bước qua. Khí tức khổng lồ của người này vừa xuất hiện thì cả đám Yêu tộc đều hoảng sợ thất sắc.
- Không cần lo lắng, đây là võ giả do ta phong ấn!
Phương Vân thấy thần sắc của Chu Hân, lập tức truyền âm nói.
Chu Hân nghe vậy thì rung động không thôi, một tên hòa thượng có thực lực kinh hãi như vậy mà Phương Vân cũng có thể phong ấn, như vậy thực lực của Phương Vân cường đại đến mức nào? Chu Hân lập tức biết mình đã đánh giá thấp thực lực Phương Vân rồi.
Âm thanh vừa phát ra thì Kim Cương Đầu Đà lóe lên mấy cái, đã xuất hiện trong đại quân.
- Vô lượng kim cương phật!
Kim Cương Đầu Đà lại phát ra tiếng phật hiệu, lập tức Phật lực cuồn cuộn từ trên người tỏa ra. Vô số hư ảnh của tiểu Kim Cương Phật Đà xoay tròn trong hư không, mỗi một pho Phật Đà đều phát ra vòng sáng, rõ ràng đã đạt đến cảnh giới đại viên mãn.
Hư ảnh những tiểu Phật Đà này vừa xuất hiện thì lập tức như phù quang lược ảnh vậy, tán ra rồi chui vào bên trong các Yêu tộc!
Phốc! Phốc!
Mỗi khi một hư ảnh của tiểu Phật Đà bên cạnh Kim Cương Đầu Đà bay ra thì lập tức lại có một tên Yêu tộc phun máu tươi ra rồi nằm lên trên mặt đất, không thể động đậy được. Đại Lực Kim Cương kinh của Kim Cương Đầu Đà hôm nay đã viên mãn, thực lực cường đại vô cùng. Muốn đối phó với những Yêu vật chỉ có tu vi Lực Phách cảnh, Khí Phách cảnh này thì căn bản không cần làm gì, chỉ cần đem nội lực hòa vào giọng nói rồi hét ra thì cũng sẽ trấn áp được mấy tên Yêu tộc này.
Chúng quân cũng biết đại hòa thượng này lúc đây tới là để giúp mình, mọi người mừng rỡ lập tức tiến lên trói mấy tên Yêu tộc đó.
- Vô lượng kim cương phật, thí chủ, ngươi cùng Phật ta hữu duyên!
Kim Cương Đầu Đà bước tới mấy bước, lập tức tới trước người Thạch yêu. Quản Công Minh lúc này cũng được Phương Vân truyền âm, biết tên hòa thượng này là bên mình thì lập tức tránh ra.
Hai hàng lông mày của thạch yêu hơi giương lên, đôi môi ngọa nguậy:
- Ta khinh!
Âm thanh vừa rơi xuống thì con thạch yêu có thực lực mạnh nhất này lập tức xoay người rồi bỏ chạy. Mặc dù nó ngu dốt, nhưng còn chưa ngu xuẩn. Hòa thượng này vừa mới xuất hiện thì nó đã thấy thân thể nó không thoải mái, dường như yêu khí trên mình bị kim quang do hòa thượng này phát ra khắc chế.
Nó không cần suy nghĩ thì cũng biết mình không phải là đối thủ, đụng phải đối thủ như vậy thì không chạy còn đứng đó làm gì chứ.
Thân thể của thạch yêu co rụt lại, hai tay hai chân lùi về trong cơ thể, lại biến thành một khối nham thạch khổng lồ như cũ, quay cuồng trong hư không mấy cái thì lập tức xẹt qua núi cao, bay về phương xa.
- Có ý tứ!
Phương Vân nhìn phương hướng thạch yêu biến mất, khẽ mỉm cười. Sau đó liền khu sử Kim Cương Đầu Đà đuổi theo thạch yêu.