Thánh Vu giáo chủ trên mặt lộ ra vẻ tươi cười:
“Phương Vân, ngươi tu luyện Thánh Vu giáo Ngũ Ngục Cốt Hoàng của chúng ta. Chắc cũng biết thời kì thượng cổ Ngũ Đế, từng xảy ra một việc đại sự. Mười hai đầu Viêm Ma quân vương ngang trời xuất thế, rất nhiều viêm ma, xé rách đại địa, cũng xuất hiện theo. Cửu châu đại địa xuất hiện một hồi họa loạn Viêm Ma nghiêm trọng.”
“Ngươi nói thời kì Đế Thang tại vị đi. Không sai, ta còn biết, mười hai đầu Viêm Ma quân vương hợp nhất, có thể hóa thân thành một đầu Thượng Cổ Viêm Ma Đại Đế. Mạnh mẽ vô cùng, sau lại bị đại đế đánh bại, nhưng không giết được nó.”
Phương Vân thản nhiên nói.
Thượng cổ văn minh, sơ kì là Ngũ Đế thống trị thịnh thế, sau khi Ngũ Đế hoàng quyền suy nhược, mới xuất hiện thời kì tông phái thịnh thế. Cũng chính là thời kì thượng cổ kiếm tông thống trị. Hai cái thời kì, có một thời gian đứt gãy rất lâu. Thánh Vu giáo chủ đề cập họa loạn Viêm Ma cũng chính là thời kì cuối cùng của một vị đại đế.
“Không sai. Thượng cổ viêm Ma quân vương mạnh mẽ vô cùng, hợp làm một có thể hóa thành một đầu Thượng Cổ Viêm Ma Đại Đế Huyền minh Cảnh giới. Vô pháp vô thiên, khó có thể khắc chế. Dù là Đế Thang cũng phải mất tâm huyết rất lớn, mới đưa nó hàng phục. Những Viêm Ma quân vương này mỗi một đầu đều là yêu ma xuất thế, mặc dù cách mấy vạn năm, toàn thân tinh huyết tan hết, thọ nguyên buông xuống, cũng có tu vi Thiên Trùng đỉnh phong. Điểm này, ngươi đi qua Thang cốc, hẳn là rất rõ ràng.”
Thánh Vu giáo chủ nói.
“Kế hoạch của các ngươi, chính là tái hiện Thượng Cổ Viêm Ma Đại Đế?”
Phương Vân ngẩng đầu lên, huyết quang trong mắt làm người ta không dám nhìn gần:
“Nực cười! Đây là kế sách của các ngươi sao? Chỉ bằng một đầu Thượng Cổ Viêm Ma Đại Đế, đi khiêu chiến Tam Hoàng Ngũ Đế đạo thống Lưu Sủy? Đầu Thượng Cổ Viêm Ma Đại Đế kia ngay cả Đế Thang còn không phải là đối thủ. Chẳng lẽ còn có thể Nhân Hoàng Lưu Sủy còn mạnh hơn? Đây là cái kế hoạch các ngươi dùng để giúp ta?”
Nhân Hoàng thực lực, sau khi đạt được Tam Hoàng Thánh Kiếm đang tương đương với thượng cổ Ngũ Đế, thậm chí còn cường đại hơn. Phương Vân hiểu rõ cho dù là đầu Thượng Cổ Viêm Ma Đại Đế sống lại chỉ sợ cũng không phải đối thủ của Lưu Triết.
“Ha ha ha, chúng ta làm sống lại không phải đầu Thượng Cổ Viêm Ma Đại Đế kia. Mà là Diêm Ma Thiên Tử cường đại nhất viễn cổ thời đại!”
Thánh Vu giáo chủ cười to nói.
“Diêm Ma Thiên Tử?”
Phương Vân ánh mắt lóe lên một chút. Tên này, hắn cũng biết một ít. Nhưng thời điểm này lại giả như hồ đồ. Để cho Thánh Vu giáo chủ tự mình giải thích bí mật Diêm Ma Thiên Tử.
“Ha ha ha, không sai, chính là Diêm Ma Thiên Tử! Tên này, không có mấy người biết. Giải thích nhiều cho ngươi, ngươi cũng không rõ ràng. Nhưng ta vừa nói ra một cái tên khác của nó, ngươi nhất định sẽ biết. Minh Thần!”
“Minh Thần?”
Phương Vân thân hình chấn động, trong đầu xẹt qua rất nhiều hình ảnh, đột nhiên mở miệng nói: “Minh tông Minh Thần?”
Minh Tông hai chữ vừa ra, bốn phía một mảnh tĩnh mịch. Sở hữu thanh âm, trong thời gian ngắn biến mất vô tung. Thánh Vu giáo chủ và cả mười tên Thánh Vu giáo Thái thượng trưởng lão xung quanh sắc mặt ngay lập tức trở nên rất khó coi.
Phương Vân cho dù ngu hơn nữa cũng biết đã phạm vào cái gì tối kỵ kiêng kị, mới có thể làm cho sắc mặt đám người Thánh Vu giáo từ cao đến thấp trở nên kém như vậy. Nhưng hắn vốn không phải là người Thánh Vu giáo, cho nên cũng không có cố kỵ cái gì:
“Sao? Các ngươi hai nhà có cừu oán?”
Thánh Vu giáo luôn luôn ẩn giấu, thời gian rất lâu trước kia Minh tông lại chỉ nghe tiếng mà không thấy động tĩnh đâu. Hai nhà này, tin tức truyền đến ngoại nhân đều rất ít. Phương Vân lần đầu tiên biết được hai phái này còn có thù hận. Trong lòng có chút ngoài ý muốn.
“Minh tông chẳng qua là một cái đạo thống ngụy thần ti bỉ lưu lại. Chân chính Minh Thần, từ xưa đến nay thiên hạ cũng chỉ có một cái đó chính là Diêm Ma Thiên Tử!”
Một gã Thánh Vu giáo Thái thượng trưởng lão ngẩng đầu lên, ánh mắt lóe ra, tràn ngập cừu hận.
“Oa? Ta chỉ nghe nói, Minh tông thờ phụng Minh Thần. Hơn nữa võ đạo cũng có danh tiếng. Kinh thành chi chiến Minh tông tông chủ thi triển ra tuyệt học, gọi là Độc Tí Minh Vương Tam Khấu Thủ. Thánh Vu giáo ta biết rất ít, không biết tuyệt học của các người có lấy danh xưng của Minh Thần không?”
Phương Vân kinh ngạc nói. Chuyện này hắn quả thật rất ngạc nhiên.
“Hừ! Tên của Minh Thần, đã bị bọn khốn kiếp đó làm sai lệch đi. Chúng ta là con dân chân chính của Minh Thần, sao có khả năng dùng cái tên như vậy? Túc Mệnh Chi Tử, ngươi nếu nhắc lại hai chữ Minh tông, đừng trách ta không khách khí.”
Một danh Thái thượng trưởng lão khác căm hận nói.
“Đủ rồi!”
Thánh Vu giáo chủ tay áo phất một cái, thần sắc âm trầm. Vài tên Thái thượng trưởng lão trong lòng chấn động, lập tức cúi đầu, không dám nói tiếp. Thánh Vu giáo chủ đạp chân một cái, đi đến chỗ mười tên Thái thượng trưởng lão.
“Phương Vân, sự tình này đề cập đến thần linh hai phái Thánh Vu giáo cùng Minh tông thờ phụng ở thời đại viễn cổ nhất. Đó là bí mật và sỉ nhục lớn nhất của bản giáo. Vốn không thể bị ngoại nhân biết. Nhưng ngươi là Túc Mệnh Chi Tử, ở bản tông địa vị siêu phàm. Có quyền lợi biết viễn cổ bí ẩn này. Nếu ngươi muốn biết, ta liền toàn bộ nói cho ngươi đi.”
“Còn thỉnh giáo chủ nói thẳng.”
Phương Vân ngẩng đầu lên, lộ ra thần sắc lắng nghe. Vẻ mặt hắn chuyên chú, muốn nghe được một bí mật kinh thiên động địa đại.
Dù là Thánh Vu giáo hay là Minh tông, đều là đại tông phái. Thù hận của bọn họ trừ hai phái ra chỉ sợ không kẻ nào biết được. Phương Vân cũng sinh ra sự tò mò rất mạnh.
“Viễn cổ thời đại, lấy thực lực tối cường của Tam Đại Thánh Hoàng. Dưới Tam Hoàng là Ngũ Đại Quân Vương. Thời điểm Tam Đại Thánh Hoàng không có mặt, Ngũ Đại Quân Vương liền nắm trong tay viễn cổ thiên đình, thống trị thiên hạ. Năm tên quân vương, mỗi một người đều là viễn cổ sinh ra, tât cả đều tiếp cận Huyền Minh cảnh đỉnh phong, tiếp cận cảnh giới Tam Hồn Viên Mãn. Có được năng lực hủy thiên diệt địa.”
Thánh Vu giáo chủ dừng một chút, nói tiếp:
“Mà thần linh Thánh Vu giáo chúng ta thờ phụng, chính là một trong Ngũ Đại Quân Vương, viễn cổ cường đại Diêm Ma Thiên Tử. Bởi vì Diêm Ma Thiên Tử thiên phú thần thông là chưởng khống sinh tử, là vị thần của tử vong. Cho nên viễn cổ thờ phụng xưng hắn là Minh Thần. Trước khi Tam Hoàng xuất thế, Ngũ Đại Quân Vương giao tình không sâu, ngẫu nhiên còn công phạt lẫn nhau. Nhưng sau khi Tam Hoàng xuất thế, đều lựa chọn thần phục Tam Hoàng. Hơn nữa dưới sự điều hòa của Tam Hoàng, quan hệ của họ cũng trở nên hòa hợp. Cùng nhau thống trị viễn cổ thiên đình. Thiên hạ đại sự, tất cả đều được Năm vị Thánh Quân xử lý trước, xử lý không được mới đưa lên Tam Hoàng.”