Vào cái ngày ở ngoài An Vân thành tây bộ đó, Phương Vân đã từng thấy tên đệ tử tông phái sau khi hóa thân thành hung thú thượng cổ thì hung bạo cùng cường đại như thế nào. Cường đại đến mức Dương Hoằng cũng bị bức phải dùng "hư ảnh Thiên Đế" mới có thể giết chết được đầu hung thú thượng cổ đó!
Hôm nay, Phương Vân còn mạnh hơn rất nhiều so với tên đệ tử tông phái đó, cộng thêm việc hắn đã đột phá được một con thiên long lực, cho nên sau khi hóa thân thành hung thú thượng cổ thì còn mạnh hơn cái con hung thú ở ngoài An Vân thành đó đến mấy lần!
Ầm! Ầm!
Lực lượng của con hung thú đang vận chuyển trong người thật giống như một con sông rộng lớn đang gào thét điên cuồng vậy. Phương Vân cảm thấy lực lượng của mình chỉ trong nháy mắt đã tăng vọt lên. Vốn bản thân của hắn chỉ có một con thiên long lực, nhưng sau khi hóa thân thành hung thú thì không chỉ có thân thể vô cùng cường hãn của hung thú, mà khả năng thu nạp nguyên khí thiên địa cũng tăng lên gấp tám lần. Nói cách khác, thực lực của Phương Vân bây giờ đã trực tiếp tăng lên đến tám con thiên long lực!
Thực lực của hắn bây giờ đã trực tiếp vượt qua thực lực vốn có của hung thú ôn dịch thượng cổ 'Phỉ'!
Một đầu hung thú thượng cổ có lợi hại thì cũng không thể đáng sợ; cái đáng sợ chính là đầu hung thú thượng cổ đó lại có trí khôn, hơn nữa còn có tuyệt học võ đạo của loài người! Đây chính là điểm đáng sợ nhất của "Địa Biến chi pháp"!
Võ giả càng có thực lực cường đại thì sau khi thi triển Địa Biến chi pháp sẽ càng cường đại hơn. Lấy thực lực hiện giờ của Phương Vân, sau khi thi triển Địa Biến chi pháp thì hoàn toàn phát huy được lực lượng của hung thú thượng cổ!
Rống!
Một tiếng vang gầm thét cùng với một cỗ lực lượng làm chấn động vạn vật bỗng nhiên phát ra khắp chiến trường. Nghe thấy tiếng thét này thì toàn bộ Yêu tộc đều phải trợn to hai mắt ra, trong mắt là một sự tuyệt vọng tột độ, khàn giọng hét thảm lên. Yêu lực trong người của chúng lấy một tốc độ kinh người tản phát ra ngoài cơ thể, sau đó hóa thành một luồng tinh khí đi vào trong cơ thể Phương Vân.
Chỉ trong một nháy mắt, mấy ngàn trượng chung quanh Phương Vân đã hóa thành một bình địa. Tất cả thân thể của Yêu tộc nằm trên mặt đất đều khô quắt lại, nhìn vào hình thái chết đi của chúng có thể thấy được trước lúc đó đã hoảng sợ đến mức nào.
Thân thể võ giả vốn chỉ có tám thước, nhưng sau khi hóa thân thành hung thú thượng cổ thì lập tức phát to đến mấy ngàn trượng. Cho nên, trừ việc cần một lượng lớn năng lượng, nó cần phải có một lượng lớn tinh khí để tạo thành huyết nhục.
Ba tháng trước, đầu hung thú 'Phỉ' kia vì theo bản năng sinh tồn mà đã đi tìm tinh khí ở các nguồn nước, làm cho những nơi nó đi qua đều hóa thành một vùng đất chết. Phỉ vốn là hung thú ôn dịch, ngoại trừ năng lực phát ra ôn dịch thì nó còn có khả năng hấp thu tinh khí, loại năng lực này không chỉ bị giới hạn trong việc hấp thu sông suối, mà còn có thể hấp thu nước trong cơ thể sinh vật. Mà trong quá trình hấp thu nước trong cơ thể, thì nó còn đồng thời hấp thu luôn năng lượng của đối phương, có thể nói phương pháp mà Phương Vân đang áp dụng đối với Yêu tộc là vô cùng cao minh! Hơn nữa, khí trời hôm nay lạnh giá gió rét, cả trời đất đều ẩm ướt, cho nên Phương Vân có thể hấp thu một lượng lớn tinh khí đang ẩn chứa trong đó!
Nguyên khí thiên địa từ bốn phương tám hướng không ngừng cuồn cuộn tụ tập lại xung quanh Phương Vân, thậm chí còn nồng đậm đến mức ngưng tụ lại thành thực thể. Chỉ cần Phương Vân vươn tay ra là có thể chạm vào được những nguyên khí thực thể ấy!
Thượng cổ hung thú do Phương Vân biến hóa sau khi thi triển Địa Biến chi pháp thật là đáng sợ! Cho dù là cường giả Thiên Trùng cảnh thì cũng không có khả năng tụ tập nguyên khí thiên địa như thế, đây là thiên phú thần thông mà chỉ riêng các hung thú mới có!
Cùng lúc đó, cũng có một lượng lớn địa khí tinh thuần từ tầng thứ chín thế giới dưới lòng đất bốc lên, hóa thành một cỗ sương mù màu đen nồng đậm, điên cuồng tràn vào trong cơ thể hung thú thượng cổ.
Thanh thế như vậy làm cho các Yêu tộc khác thấy sợ hãi không thôi. Chúng nó có thể thấy được thực lực của con hung thú này còn đang tăng lên, mà điều này cũng làm cho Hỏa Long yêu vương không khỏi hoảng sợ. Nếu như còn để cho con hung thú này tăng thực lực lên, thì sợ ngoại trừ ba vị Yêu Hoàng ra, chẳng còn ai có thể khống chế được cả!
- Súc sinh!
Hỏa Long yêu vương quát lên một tiếng lớn, tiếng quát này giống như lôi đình vậy, làm chấn động cả tứ phương. Âm thanh vừa phát ra thì trên bầu trời bỗng nhiên xuất hiện một biển lửa hừng hực, hiển nhiên Hỏa Long yêu vương đang thi triển tuyệt học cường đại của mình.
- Ha ha ha.
Phương Vân cười lớn lên, nói:
- Hỏa Long yêu vương, lời này ngươi nói sai rồi. Ta mặc dù biến thân thành hung thú thượng cổ, nhưng thần trí không hề mất đi. Nếu như nói tiếp thì bản thể của Hỏa Long yêu vương ngươi cũng chỉ là dị thú hỏa long mà thôi, so với hung thú thượng cổ còn không bằng đâu. Cho nên, nếu so ra thì ngươi còn không bằng "súc sinh".
Toàn bộ yêu tộc vốn có bản thể là phi cầm thú vật, nhưng chúng không bao giờ thừa nhận mình là súc sinh cả, hơn nữa còn không bao giờ để lộ bản thể mình ra!
Bản thể của Hỏa Long yêu vương đúng là con dị thú Hỏa Long ngàn năm, nếu bàn về sự tôn quý thì nhất định nó không thể nào bằng được bất kỳ hung thú nào trong bảy mươi hai hung thú thượng cổ được. Câu nói này của Phương Vân lập tức làm cho con yêu long này quát lên như sấm:
- Muốn chết!
Âm thanh vừa phát ra thì hỏa vân trên trời đã hội tụ lại, rồi hóa thành một con hỏa long dài đến mấy trăm trượng. Con hỏa long này không hề giống với các long tộc bình thường, ở chân của nó có đến sáu cái móng vuốt, kỳ dị vô cùng.
Rống!
Con hỏa long này vừa tụ lại thì lập tức hóa thành một đạo kình khí kinh thiên đánh về hung thú thượng cổ.
Phương Vân cũng không dám khinh thường con hỏa long này. Hỏa Long yêu vương chính là yêu vương có thực lực Thiên Tượng cảnh, những tồn tại như vậy đều có những tuyệt học vô cùng cường đại. Cho nên, con hỏa long này tuyệt không đơn giản!
- Đại Lực Kim Cương Phật Đà!
Tâm niệm của Phương Vân vừa động, lập tức đánh ra pháp môn Đại Lực Kim Cương. Sau khi xuất ra, lập tức có một cỗ kim quang mạnh mẽ từ trong cơ thể hung thú thượng cổ bắn tán loạn ra khắp bốn phương tám hướng. Đồng thời có một âm thanh thiền hát vang dội cả thiên địa, âm thanh này hư vô ảo ảo, giống như là từ trong linh hồn truyền ra vậy, trong âm thanh dường như còn ẩn chứa khí tức của đại trí tuệ, đại nghị lực.
Cùng lúc này có một pho Kim Cương Phật Đà cao hơn ngàn trượng, tràn đầy Phật lực từ trong cơ thể hung thú 'Phỉ' chui ra, rồi huyền phú trong hư không, bao phủ cả Phương Vân lại.
Phật lực này không những mênh mông cuồn cuộn như trường giang đại hải, kim quang phát ra khắp nơi, mà trong đó còn phát ra tiếng thiền hát "kim", "cương" tràn ngập khắp chiến trường. Hiện tượng như vậy lập tức thu hút sự chú ý của vô số cường giả!
- Phật lực thật là khủng khiếp! Ta mà còn không tránh xa ra thì sợ rằng sẽ bị đánh chết mất!
Một Yêu quân có thực lực khoảng tám, chín mươi con phi long lực chứng kiến Phật lực như thế thì sợ hãi không thôi!
- Mãng Hoang hầu đại nhân, các vị cung phụng đều đã xuất thủ rồi. Người này rốt cuộc là người nào trong quân ta? Sao thực lực lại cường đại đến mức này?
Ở chiến trường phía nam, một thanh niên tài tuấn mới bước vào Địa Biến cảnh nhìn về phương hướng của Phương Vân mà khẽ biến sắc. Đối phương xuất thủ đối phó với Hỏa Long yêu vương, cho thấy rõ ràng là thuộc về trận doanh của mình!
- Kỳ quái! Máu huyết hung thú thượng cổ "Phỉ" không phải đã sớm bị triều đình Đại Chu thu hồi rồi hay sao? Làm sao còn có người có được cái này, hơn nữa còn có thể trấn áp được cái ý chí giết chóc đáng sợ trong ấy nữa chứ!
Trên bầu trời, Đại La Viên Vương đang chiến đấu với Dương Hoằng, cảm nhận được cổ Phật lực đáng sợ kia thì không khỏi dừng tay lại.
Đối với thực lực mà Phương Vân đang thi triển ra nó không hề ngạc nhiên. Năng lực của Địa Biến chi pháp vô cùng cường đại, nó vượt xa sự cường đại của các công pháp, pháp khí, cho nên có thể có thực lực này thì không có gì đáng để Đại La Viên Vương ngạc nhiên cả. Mà điều làm nó kinh ngạc chính là đối phương lại có thể áp chế ý chí của hung thú thượng cổ.
Địa Biến chi pháp mặc dù cường đại, nhưng điều kiện thi triển cũng cực kỳ hà khắc. Nhân loại này có thể làm được điều này, điều đó đã đủ chứng minh ý chí của hắn vô cùng đáng sợ.
- Nhân loại này có ý chí vô cùng đáng sợ, nếu cứ để hắn phát triển thì sợ rằng trong tương lai còn có thực lực hơn Thần Vũ hầu, phải diệt trừ hắn ngay!
Loài người cùng với Yêu tộc vĩnh viễn ở thế đối địch nhau, điều này mãi mãi sẽ không thay đổi! Thực lực của Đại Chu hoàng triều càng mạnh thì sẽ không có lợi đối với Yêu tộc, đây là điều mà Đại La Viên Vương không hề muốn thấy.
- Tứ đệ, ngươi ra tay đối phó với con hung thú kia!
Đại La Viên Vương phất tay lên, trầm giọng nói.
Hỗn Thiên Viên Vương lúc này đang cầm côn nện vào trên hư ảnh Thiên Đế hộ thân của Dương Hoằng. Mỗi côn nó đánh xuống đều có lực lượng vận cân, làm cho cơ thể của hư ảnh Thiên Đế phải phát ra tiếng kêu oong oong. Đồng thời lúc đánh xuống một gậy, thì Hỗn Thiên Viên Vương cũng quát to lên, ra vẻ vô cùng hưng phấn!
Nhưng khi nghe được tiếng kêu to của Đại La Viên Vương thì Hỗn Thiên Viên Vương lập tức thanh tỉnh lại không ít:
- Vâng, huynh trưởng!
Hầu tử này mặc dù có tính cách vô pháp vô thiên, nhưng rất nặng tình nghĩa. Đối với lời của các sư huynh thì chưa bao giờ làm trái cả!
Sau khi đáp ứng một tiếng, hầu tử thoáng một cái đã tránh đi sự tập kích của con thiên long viễn cổ, rồi bay vọt xuống chiến trường phía bắc.
- Ê, con vẹt ( Anh Vũ) kia, thực lực ngươi không tệ. Gia gia đánh với ngươi rất là đã ghiền!
Hầu tử chỉ vào mặt của Dương Hoằng kêu to lên.
Mà Dương Hoằng đang ở trên Thiên Đế chiến xa nghe thấy mấy lời này, thì liền xanh mặt lại. Hầu tử này lại dám lấy phong hào của hắn ra trêu chọc hắn. Mặc dù trong lòng rất tức giận, nhưng cũng biết đây không phải là thời điểm làm chuyện ngu xuẩn, cho nên cũng không để ý đến lời trêu chọc này của hầu tử.
- Đợi bổn hầu đột phá đến Thiên Trùng cảnh, thì nhất định sẽ phế bỏ Yêu lực của bốn huynh đệ nhà ngươi, sau đó rút hết gân ra bỏ vào dung nham dưới đất, hàng ngày phải chịu đau khổ mới được!
Khuôn mặt Dương Hoằng trầm như nước, lạnh lùng nói trong lòng.
Thực lực của tứ đại viên vương cũng đáng sợ vô cùng, người nào người nấy cũng là nhân vật ngang tàng, vô pháp vô thiên cả. Nhưng mà, Dương Hoằng lại có khí tức của Thiên Đế bảo vệ, cho nên trong khoảng thời gian ngắn cũng khó có thể phân thắng bại được. Ngoài ra, bản thân hắn cũng cảm giác được dị tượng ở bên dưới, cho nên mới cố ý để hầu tử đi.
- Phương Vân! Ngươi cùng Tứ Phương Hầu quả nhiên không hổ là phụ tử, thật có thể nhẫn! Nhẫn rất là tốt!
Dương Hoằng lúc này đáng sợ vô cùng. Khi mà hắn thấy Phật quang hạo hạo đãng đãng thế kia, thì sao còn không rõ tên "Kim Cương Đầu Đà" kia có phải là Phương Vân hay không chứ?
Phương Vân đã sớm trà trộn vào trong quân, nhưng lại lừa gạt được sự cảnh giác của Dương Hoằng, thủ đoạn phải nói là đáng sợ vô cùng. Nhưng Phương Vân càng cường đại thì sát ý của Dương Hoằng càng nặng hơn. Phương gia có một Tứ Phương hầu đã đủ lắm rồi, Dương Hoằng tuyệt không muốn cho Phương gia lại xuất hiện thêm một vị vương hầu khác! Đây cũng là nguyên nhân hắn để cho hầu tử rời đi dễ dàng như vậy.
- Phương Vân! Ngươi phải chết!
Sau khi đã có chủ ý trong lòng, Dương Hoằng cũng không để ý tới Phương Vân nữa, có Hỗn Thiên Viên Vương xuống đối phó, Phương Vân nếu như muốn lập công to thì tuyệt đối không dễ dàng chút nào. Tâm thần trầm xuống, Dương Hoằng bỗng nhiên đứng dậy khỏi Thiên Đế chiến xa, miệng nói:
- Đại La Viên Vương, Liệt Không Viên Vương, Ngũ Ngục Viên Vương! Chúng ta tiếp tục chiến!
Nói xong, Dương Hoằng liền bấm tay tạo thành kết ấn huyền diệu, ngay sau đó bốn đầu thiên long liền gầm thét cả lên. Cái kết ấn này của Dương Hoằng làm cho hồn phách của bốn vị cường giả Địa Biến cảnh bị phong ấn trong đó thống khổ hét lên, nhưng những tiếng hét này sau khi đi qua khí quản của bốn con thiên long thì lại phát ra tiếng như long ngâm!
Ngâm!
Tiếng long ngâm phát ra vang dội khắp hư không!
Dương Hoằng lại tiếp tục chiến đấu với tam đại viên vương!