Mười hai cái cốt lâu màu tím chống đỡ cánh của nó. Phía dưới cánh, xương cốt tụ hợp hóa thành từng móng vuốt sắc bén như thiết câu.
Cuối lưng nó có một cái đuôi thật dài. Cái đuôi to lớn quất mạnh trong hư không vang lên tiếng xé gió đáng sợ.
Một sinh vật đáng sợ chưa từng thấy từ trước đến nay. Không giống một chút gì với sinh vật trên Trung thổ thần châu.
“ Sau nhiều thời đại, loại sinh vật ti tiện hèn mọn các ngươi không có gì thay đổi. Một đám lại một đám võ giả, tre già rồi măng lại mọc, không ngừng bị dụ hoặc tiến vào nơi này, trở thành huyết nhục của ta. Ha ha ha …đã mấy ngàn năm, các ngươi rốt cuộc cũng được nghênh đón ta.”
Đầu sinh vật ở trong sương khói cuồn cuộn, như ẩn như hiện. Đôi mắt nó màu huyết hồng, hai hàm răng nanh sắc bén khiến người ta vừa nhìn thấy đã khiếp sợ.
“ Ha ha ha …hiện tại thì chết đi.”
Không cho những người khác từ trong khiếp sợ tỉnh lại, vừa nói xong, sinh vật tà ác đã từng bước bước ra, lập tức phát ra một quyền trí mạng.
“ Oanh…”
Tà vân phô thiên cái địa gào thét đánh tới giống như che thiên tế nguyệt, hướng về phía một đám thượng cổ cự đầu đánh xuống.
“ Mọi người tụ tập toàn bộ lực lượng, đồng loạt ra tay.”
“ Lúc này là thời khắc sinh tử tồn vong. Mọi người liều mạng đồng loạt ra tay giết chết con súc sinh này.”
“ Nguyên lai tổ sư chúng ta là do ngươi giết…Để mạng lại đi…”
Thét to một tiếng, chúng cường giả địa hồn đồng loạt tiến lên, cùng nhau liều mạng. Đại địa pháp tắc hùng hồn hội tụ trong hư không. Lực lượng chậm rãi tích tụ đủ để băng sơn liệt địa. Tất cả lực lượng tập trung cùng một chỗ như hóa thành một mảnh hải dương gào thét đánh thẳng lên tà vân đang hạ xuống.
Sự mạnh mẽ của đầu sinh vật tà ác này đã vượt qua nhận thức của mọi người. Tất cả đều không ẩn dấu thực lực mà phát xuất ra toàn bộ lực lượng. Ai ai cũng đều rõ ràng lúc này mà không liều mạng thì chỉ có con đường chết.
“ Đâu!”
Tà vân đầy trời hóa thành một quyền đầu thật lớn mãnh liệt đánh xuống đám người. Chỉ là một quyền này liền đánh tan rã hoàn toàn một chiêu hợp lực phản kích của tất cả các cường giả.
“ Hữu kinh!”
Giữa tiếng gào thét thê thảm, một thần hồn cự đầu trong nháy mắt ngã xuống, bị cỗ lực lượng bàng bạc cắn nuốt, đã bị hủy diệt hoàn toàn.
Qua không biết bao nhiêu năm tháng, đã trải qua bao nhiêu kiếp nạn, cửu tử nhất sinh mới bước vào được cánh cửa thượng cổ cự đầu cấp địa hồn. Tại đây lại gặp phải nguy cơ chưa từng có từ trước đến nay mà hình thần câu diệt.
Thấy một màn này, Lý Phùng Đạo, Vệ Trường Thanh đồng thời trong lòng phát lạnh. Trong những võ giả này hai người có võ công tối cao. Nhưng cho dù là hai người liên thủ cũng biết không thể có được loại lực lượng này, chỉ trong một chiêu mà đã đem nhiều thượng cổ cự đầu đánh cho hình thần câu diệt, hoàn toàn rơi vào hắc ám.
“ Vệ huynh, huynh nghĩ sao?”
Lý Phùng Đạo liếc mắt nhìn Vệ Trường Thành, sử dụng thần thức truyền âm.
“ Ừ, chính là loại lực lượng này, chính là nó. Chỉ là…lại không giống lắm…”.
Vệ Trường Thanh đáp, ánh mắt vô cùng nghiêm trọng. Lời nói của hai người, trừ bỏ bọn họ ra ai cũng không thể hiểu.
“ Chính là nó. Không thể tưởng được, tránh qua tránh lại, cuối cùng vẫn tự chui đầu vào lưới, tự đưa thân tới nơi này.”
Lý Phùng Đạo lắc đầu cười khổ.
“ Đừng nói nhiều như vậy. Thượng cổ võ giả không thể không chiến mà vong. Liên thủ đi, mặc kệ như thế nào cũng phải liều chết mà đánh cược một lần.”
Hai người cấp tốc dùng thần thức trao đổi, thân hình khẽ nhúc nhích đã sóng vai mà đứng. Hai võ giả thượng cổ cấp tông sư trước áp bách của sinh vật cường đại kia đã không thể không liên thủ ứng chiến.
Nhưng võ giả khác cũng nhanh chóng đứng phía sau hai người.
Cùng đầu sinh vật bốn cánh kia hình thành thế đối mặt chính diện.
“ Khặc khặc khặc…hiện tại đến phiên các ngươi. Giết các ngươi xong ta liền rời đi nơi này, tiến đến Trung thổ thần châu. Lúc này đây đã không còn người nào có thể ngăn cản ta nữa…ha ha ha…”
Sinh vật tà ác bốn cánh nhe răng cười, một cái lưỡi nhỏ màu hồng vươn ra khỏi miệng liếm liếm mép.
Lý Phùng Đạo và Vệ Trường Thanh nhìn thoáng nhau, cũng không nói gì nữa. Đến lúc này mọi lời nói đều dư thừa. Chỉ còn có một con đường liều mạng mà thôi.
“ Xuất thủ.”
Ngay lúc này sinh vật tà ác đang đắc ý cũng là thời điểm nó lơi lỏng nhất, hai vị thượng cổ cường giả cấp tông sư đạt thành sự ăn ý.
“ Lấy thương sinh làm bút, lấy xương khô ma làm mực, lấy thiên địa làm giấy, lấy văn của quỷ thần…”
Thần sắc Lý Phùng Đạo nghiêm nghị, hắn hợp hai chỉ thành kiếm, chân đạp bước, miệng niệm pháp quyết vũ động trên hư không.
“ Lệ! Nhất…”
Theo cước bộ của Sát Liêu tông chủ, trong hư không phát ra tiếng lệ quỷ gào khóc, một cỗ khí tức sát lục phô thiên cái địa xuất hiện. Ngay dưới chân Sát Liêu tông chủ, hư không vũ động cuồn cuộn như sóng, một phiến hải dương xương khô vô cùng vô tận hiện lên dưới chân hắn.
Xương khô cùng thi cốt bao trùm thiên địa cùng với biển máu vô cùng tận. Từng bầy hàn nha ( quạ) tràn ngập thiên địa.
Trong nháy mắt trong thiên địa hiện ra một tràng cảnh giống như ngày tận thế, thiên địa là một mảnh xơ xác tiêu điều.
Một chiêu này chính là một trong tam đại sát lục kiếm tông, là sát chiêu trấn tông “ Thương Sinh Chi Kiếm.”
Ở trong tay Sát Liêu tông chủ, sát chiêu này phát ra uy lực mà Cô Xạ quận chúa Lưu Tiên Nhi thi triển ra xa xa không thể sánh kịp. Quả thật có thể nói là kinh thiên địa, khiếp quỷ thần.
“ Phanh.”
Thời điểm Sát Liễu tông chủ xuất thủ, thượng cổ Đao Thần Vệ Trường Thanh cùng đồng thời bước ra. Một đạo ánh sáng hừng hực thiêu đốt bắn ra từ trong cơ thể hắn.
“ Lấy nhật nguyệt vi nhân, lấy thiên địa vi ngạc, lấy vạn vật vi bính, lấy thân hợp đạo.”
Thanh âm vang vang, chí dương chí cương, nhiệt huyết mênh mông quanh quẩn xung quanh Ai Hào Đại Thâm Uyên. Cả người Vệ Trường Thanh hóa thành một quang đoàn so với thái dương còn sáng hơn gấp trăm lần. Quang đoàn đột nhiên vỡ ra, một đạo đao khí kinh thiên xuyên qua thiên địa, xuyên qua hư không, lấy một loại khí thế vô hồi chém về phía đầu sinh vật tà ác khủng bố kia.
“ Ngâm! Nhất nhất.”
Cơ hồ là cùng lúc đó, sát chiêu của Lý Phùng Đạo cũng xuất ra. Một đạo kiếm khí mênh mông, đỉnh thiên lập địa dường như muốn bổ vỡ thương khung, thổi quét vô số thi sơn cốt hải, phối hợp với đao khí của Vệ Trường Thanh chém xuống đầu sinh vật hắc ám.
Một đao, một kiếm của hai thượng cổ cự đầu cấp tông sư, tông sư bá chủ đồng thời xuất thủ, cỗ khí thể mênh mông kinh thiên động địa kia làm cho ngươi ta không nhịn được mà nhiệt huyết sôi trào, như đoạt tạo hóa.
Nhìn thấy hai đại tông sư bộc phát ra uy lực kinh người như vậy, những thượng cổ cự đầu cũng không khỏi bị kích phát ra chiến ý vô tận.
“ Mọi người đều là thượng cổ cự đầu thanh danh hiển hách bá chủ một phương mà lại bị một đầu súc sinh lừa gạt. Tất cả đồng loạt ra tay phối hợp với Sát Liêu tông chủ và Đao Thần, giết chết đầu nghiệt súc này.”
“ Không sai, nhiều thượng cổ đồng đạo đã bị hủy trong tay súc sinh này. Mọi người hợp lực chém chết đầu súc sinh báo thù cho bọn họ.”
“ Lúc này là thời khắc sinh tử, không phải nó tử thì là ta vong. Chư vị đạo huynh, mọi người cùng liều mạng thôi.”
Cùng tiếng hét vang, pháp tắc đại địa bàng bạc như nước lũ nhanh chóng hội tụ hóa thành từng đạo sát chiêu kinh thiên động địa phối hợp với Sát Liễu tông chủ và thượng cổ Đao Thần Vệ Trường Thanh oanh kích về phía sinh vật hắc ám.
“ Hừ…khống thú chi đấu, lấy trứng chọi đá, ta sẽ thành toàn cho các ngươi.”
Trong đôi huyết nhãn màu hồng lóe ra một vòng hồng mang. Chỉ nghe “ Răng rắc” một tiếng, năm ngón tay như thiết câu của sinh vật tà ác co rụt lại, năng lượng bàng bạc hội tụ vào bàn tay hóa thành một lôi cầu được áp súc cực độ.
“ Sinh vật ngu xuẩn, ở trước mặt ta, các ngươi vĩnh viễn chỉ như con kiến…”
Cánh tay sinh vật hắc ám vừa nhấc lên muốn xuất thủ thì từ trong đáy thâm uyên đột nhiên truyền lên một tiếng rít gào cực kỳ thống khổ. Sinh vật hắc ám như bị kiềm hãm, nhìn xuống với vẻ không thể tin được.
“ Đây là…”
“ A…”
Tiếng gầm gừ thống khổ như cơn sóng lớn cuồn cuộn trong hư không. Thanh âm thảm thiết này giống như đang trải qua một quá trình hóa kén thành điệp. Tuy rằng thống khổ nhưng lại thúc đẩy một loại thăng hoa tiến hóa nhanh chóng.
“ Ông.”
Toàn bộ Ai Hào Đại Thâm Uyên chấn động mãnh liệt, nguyên bản cửa ra là một hắc động bỗng nhiên sinh ra sương khói cuồn cuộn. Đây cũng không phải là sương khói bình thường mà là từ vô tận phù triện huyền ảo diễn hóa mà thành.
Lấy số lượng dường như vô cùng, so với kim châm còn nhỏ hơn, những phù triện này gấp gáp xoay tròn. Trong nháy mắt, bên trong sương khói xuất hiên từng đạo thân ảnh như những pho tượng. Vô cùng Phật Đà, Thiên Long, Ma Thần, Tà Thần, Yêu Ma hiện lên ở xung quanh quỳ rạp xuống tạo thành một vòng tròn. Hành lễ quỳ bái giống như thần tử khi triều kiến đế vương.
“ Loại khí tức này…chẳng lẽ…”
Thấy một màn biến hóa như vậy, sinh vật hắc ám trong Ai Hào Đại Thâm Uyên vừa sợ vừa giận. Dường như bị đả kích thật lớn, nó mở to hai mắt gắt gao nhìn chằm chằm vào trung tâm, nơi Tà Thần, Phật Đà, Yêu Ma, Thiên Long đang triều bái.
“ Rống.”
Nói thì chậm nhưng diễn biến thì cực nhanh, ngay trong lúc đó, thân hình cực lớn của một con Thương Long phá không mà ra.
“ Vũ trụ tại hồ thủ, vạn hóa sinh hồ thân.”
Thanh âm vang vọng thiên địa, mang theo lĩnh ngộ khó có thể tin được với ‘ đạo’. Nghe thấy hai câu ngâm xướng, sinh vật tà ác ngang ngược mạnh mẽ không ai bì nổi bỗng nhiên co rút đồng tử, dường như bị một thanh chủy tử hung hăng đánh vào, thần sắc tái nhợt. Hai môi nó run run như bị một đả kích cực lớn.
“ Vạn hóa chi chưởng.”
Thương Long khổng lồ đột nhiên biến mất bên trong Ai Hào Đại Thâm Uyên, xuất hiện trên đỉnh đầu sinh vật hắc ám. Chỉ thấy hào quang tụ lại hóa thành một cự chưởng thật lớn ẩn chứa đại đạo vỗ thẳng xuống phía dưới.
“ Oanh long…”
Vạn hóa chi chưởng của Phương Vân hạ xuống, đồng thời kiếm khí của Sát Liêu tông chủ vào đao khí của Đao Thần Vệ Trường Thanh cơ hồ là cùng lúc đánh lên đầu của sinh vật hắc ám. Theo sát sau đó, công kích của những cường giả Địa hồn cũng phô thiên cái địa mà đem sinh vật hắc ám kia chôn vùi.