“Tuệ Không hòa thượng bị tiểu hầu gia triều đình đè ép mấy tháng, rốt cuộc bạo phát. Trong nháy mắt đã tiến vào mười hạng trước của Thiên Tượng bảng, thực lực vẫn không tệ”.
“Ừm, vừa bước vào cấp Thiên Tượng, lập tức đã có hai thập (20) thiên long chi lực, rốt cuộc không hổ là nguyên là đệ nhất nhân cấp Linh Tuệ! ”
“Chỉ đáng tiếc là, hắn tựa như cũng không có pháp khí gì, cũng không giống mấy người phía trước của Thiên Tượng bảng, có tinh huyết hung thú, thần thú. Nếu không mà nói, chỉ sợ bài danh rất cao!”
Mọi người vây quanh ở trước Thiên Tượng bảng, nghị luận ồn ào.
Đang trong khi nghị luận, đột nhiên trong lúc đó, có người kinh hô một tiếng.
“Không đúng, Tuệ Không hòa thượng tại sao bị bài trừ khỏi mười hạng đầu!”
Mọi người cả kinh, làm sao có thể mới vừa vặn bước vào cấp Linh Tuệ, đã bị bài trừ ra khỏi mười hạng đầu. Lại nhìn một chút, thì thấy không sai, Tuệ Không hòa thượng đã bị đẩy ra hạng thứ mười, bài danh thứ mười một.
“Tra ngay, rốt cuộc là ai, đã bài trừ Tuệ Không hòa thượng ra khỏi mười hạng đầu?”
Trong đám người, một cường giả tán tu kêu lên. Không cần hắn nói, các ánh mắt lập tức nhìn về phá mười cái tên đầu của Thiên Tượng bảng.
“Phương Vân, thứ bảy Thiên Tượng bảng, nhị thập thất (27) thiên long chi lực!”
Khi thấy cái tên thứ bảy trên Thiên Tượng bảng, rất nhiều người bị dọa cho nhảy dựng, ít dám tin tưởng vào mắt mình. Nhưng vào lúc này, ở nơi khác trong đám người vây quanh Linh Tuệ bảng, bỗng phát ra một tiếng thét kinh hãi:
“Chuyện gì xảy ra? Đệ nhất Linh Tuệ bảng Phương Vân tại sao không thấy?”.
“Hống!”
Đám người thoáng cái nổ tung lên, rất nhiều võ giả không tham gia vào, nghe một tiếng thét kinh hãi như thế, lập tức tuôn chạy về phía Linh Tuệ bảng. Cẩn thận xem xét một lần, quả nhiên nhìn không thấy cái tên Phương Vân.
“A!”
Sau khi xác nhận sự thật này, rất nhiều người trong đám đông ngược lại hít vào một hơi khí lạnh. Phương Vân này bước vào cấp Linh Tuệ chưa được bao lâu! Nhanh như vậy đã tiến vào cấp Thiên Tượng. Loại tốc độ này, khiến cho rất nhiều người cảm thấy kinh hãi! Cho dù là một số võ đạo thiên tài, cũng chưa từng thấy nhanh như vậy đã bước vào cấp Thiên Tượng.
“Mọi người mau nhìn, lực lượng của hắn còn đang gia tăng!”
Trước Thiên Tượng bảng, một lần nữa sôi trào lên. Ở trong ánh mắt không thể tưởng tượng nổi của rất nhiều người, trên Thiên Tượng bảng, đằng sau cái tên Phương Vân, những con số đang nhanh chóng gia tăng.
Nhị thập bát (28) thiên long chi lực, nhị thập cửu (29) thiên long chi lực, tam thập (30) thiên long chi lực...
Nhìn thấy trên Thiên Tượng báng, số liệu lực lượng không ngừng đối mới, tất cả mọi người ngược lại hít vào một hơi khí lạnh. Trên mặt ngoại trừ khiếp sợ ra thì vẫn là khiếp sợ. Tam thập (30) thiên long chi lực, so với vị thiên tài võ đạo cấp Thiên Tượng, khởi điểm còn muốn cao hơn nhiều. Càng đáng sợ là, ô số liệu này còn đang tăng trưởng.
“Thật là đáng sợ, hắn mới lên cấp Thiên Tượng, đã có lực lượng đủ chống lại cường giả Thiên Trùng nhất phẩm!”
“Hắn rốt cuộc luyện là công pháp gì, võ đạo tiến cảnh tại sao nhanh như vậy. Tiến triển cực nhanh cũng không đủ để hình dung Phương Vân này!”
“Ta biết rằng, Hóa Long thảo!... Nhất định là Hóa Long thảo! Lực lượng của hắn tăng trưởng biến thái như thế, khẳng định cùng Hóa Long thảo không thoát được quan hệ!”
“Tiểu hầu gia triều đình này quá đáng sợ, nghe nói hắn năm nay mới mười sáu tuổi. Người này nếu như không có thiên chiết, chỉ sợ tương lai là nhân vật cực kỳ kinh khủng! Chỉ sợ những chưởng môn tông phái kia đều không bằng hắn!”
“Tiềm lực như thế, quả thực đáng sợ! Chỉ Đế Nhất kia khi còn ở cấp Thiên Tượng cũng không có thực lực khủng bố như thế”.
Trước Thiên Cơ đình nghị luận như lửa, mọi người vốn đều là vì Tuệ Không hòa thượng mà đến. Nhưng không ngờ, cuối cùng tất cả chú ý của mọi người, đều bị tiểu hầu gia trong triều đình này hấp dẫn. Cho dù người phản ứng có trì độn, cũng có thể giản lược đơn giản hình dung sau lưng những con số kia, có hàm nghĩa mãnh liệt như thế nào.
Trung thổ thần châu cho tới hiện tại cũng không thiếu thiên tài, nhưng thiên tài cũng giống như cà rốt, là phân cấp bậc. Có một số người, khi bọn hắn xuất hiện, luôn sẽ làm cho các thiên tài cùng thế hệ khác ảm đạm thất sắc.
Tại Trung thổ Thần Châu, cứ cách mấy trăm năm, đều xuất hiện một, hai thiên tài võ đạo như vậy! Ấu tử Tứ Phương hầu phủ Phương Vân này, không hề nghi ngờ thuộc về một trong số đó.
Mỗi người đều có thể nhìn ra được, ở đằng sau những con số đang liên tục nhảy này, bao hàm ý nghĩa như thế nào. Người này có tiềm lực vô cùng, nếu như một mực để cho hắn xuôi gió xuôi nước phát triển xuống. Tương lai sẽ là kiêu hùng võ đạo khủng bố thiên hạ, đứng trên tất cả mọi người!
“Kỳ quái, hắn không phải có tinh huyết hung thú sao? Tại sao lực lượng đạt tới loại tình trạng này, lại còn không có xuất hiện!”
Trong đám người truyền ra một thanh âm nghi hoặc. Tư liệu tiểu hầu gia Phương Vân, đã sớm từ khi hắn đứng đầu Linh Tuệ bảng, bị vô số thế lực trong thiên hạ sưu tập cực kỳ tường tận. Đặc biệt trong cuộc chiến Mãng hoang, mọi người đều biết được, trên người vị tiểu hầu gia này có một giọt tinh huyết Phỉ. Nhưng mà hiện tại, Phương Vân thực lực đã ngoài tam thập (30) thiên long chi lực, nhưng bài danh lại không có biến hóa quá lớn.
“Mau nhìn!...”
Một cường giả tán tu kinh hô một tiếng, chỉ lên trên Thiên Tượng bảng. Mọi người nhìn lại Thiên Tượng bảng, chỉ thấy cái tên tiểu hầu gia Phương Vân, bắt đầu lập lòe. Tất cả mọi người rõ ràng, khi tên của một người bắt đầu lập lòe, có ý nghĩa bài danh của hắn lại thăng lên.
Trước Thiên Cơ đình, hoàn toàn yên tĩnh, tất cả mọi người ánh mắt đều hướng về phía cái tên trên Thiên Cơ bảng. Dưới con mắt của mọi người ở đây, cái tên Phương Vân lập lòe vài cái, sau đó xuất hiện ở vị trí cáo nhất của Thiên Tượng bảng:
“Phương Vân, đệ nhất Thiên Tượng bảng, tam thập tứ (34) thiên long chi lực, thân có mang tinh huyết Côn Bằng”...
Trước Thiên Cơ bảng một mảng tĩnh mịch, trời đất vắng lặng không tiếng động, tất cả mọi người vào thời khắc này, đều đã mất tiếng.
“Hống!”
Sau một lát, trước Thiên Cơ đình, tựa như một mảng hải dương, đột nhiên sôi trào lên, hàng loạt bóng người điên cuồng thiêu đốt chân khí tựa như tia chợp dùng tốc độ tối đa lao đi.
“Mang tinh huyết Côn Bằng, lại là mang tinh huyết Côn Bằng!...”
“Mau trở về báo cáo trưởng lão!”
“Thượng cổ Bắc Minh lão tổ mang tinh huyết Côn Bằng, lại có thể sớm đã bị thứ tử Phương gia lấy được!...”
“Thật kinh khủng! Tinh huyết Côn Bằng gần với Thanh Long, Phượng Hoàng, Bạch Hổ, Huyền Vũ bốn thú hiện thể! Tiểu hầu gia này thật kinh khủng! Cường giả Thiên Trùng tam phẩm hiện tại cũng áp chế không được hắn. Chờ hắn đạt tới cấp Thiên Trùng, chỉ sợ là cường giả Thiên Trùng ngũ, lục phẩm, cũng chưa chắc đã đối phó được hắn”.
Trong tiếng kinh hô, hàng loạt bóng người không hề dừng lại, dùng tốc độ như điện xẹt, biến mất ở bốn phương. Mang tinh huyết Côn Bằng, đây chính là tồn tại cực kỳ khủng khiếp. Người mang tinh huyết Côn Bằng, mỗi một người đều là nhân vật khủng bố, siêu việt thoát thai cảnh, đã trở thành tồn tại khủng bố trong võ đạo.
Đời trước đoạt được tinh huyết Côn Bằng, Bắc Minh lão tổ chính là cự ma kiêu hùng tung hoành thiên địa thời đại thượng cổ, cường giả đã ngoài thoát thai cảnh. Hắn tuy không môn không phái, nhưng thực lực siêu cường, ngay cả một số chưởng môn tông phải, cũng không phải đối thủ của hắn. Một số đại môn phái thượng cổ cũng không nguyện ý trêu chọc vị cự ma thượng cổ này!
Thiên cương thần thú cùng Địa sát hung thú tại cấp Địa Biến cùng cấp Thiên Tượng, không thể nghi ngờ là thủ đoạn cường đại nhất. Nhưng theo võ giả bước vào Thiên Trùng cảnh, lực lượng gia tăng vô hạn, mà bản thân hung thú, thần thú thân mình cũng có lực lượng hạn chế. Như tinh huyết Giác Thụy, cao nhất chỉ có thể trợ giúp võ giả tăng lên tới nhị thập thất (27) thiên long chi lực, đối với cường giả Thiên Trùng cảnh mà nói, hầu như là không ảnh hưởng gì lớn. Kế cả trong những thần thú như Cùng Kỳ, Thiên Cẩu, đối với cường giả Thiên Trùng cảnh cũng không có tác dụng gì lớn.
Nhưng mà, vẫn có một số ít hung thú, thần thú bài danh phi thường ở phá trước, tinh huyết của nó có thể làm cho lực lượng võ giả Thiên Trùng cảnh đều tăng vọt, một ít thiên phú thần thông, càng có thể cùng cường giả đỉnh cấp nắm giữ quy tắc so sánh. Mà Côn Bằng đúng là một trong số đó, loại tinh huyết thần thú này, đối với cường giả Thiên Trùng cảnh đều có lực hấp dẫn vô cùng!
Bốn chữ “Côn Bằng tinh huyết” trên Thiên Cơ bảng, nhất thời làm cả tông phái giới bị chấn động...
Biển gần Đại Doanh châu, từng bóng người đuổi tới hải vực phát sinh thiên tượng, dị biến trên bầu trời đã hoàn toàn biến mất. Mặt biển một mảng gió êm sóng lặng, nhìn không ra bất luận biến hóa gì.
“Hừ! Lúc này mới nghĩ đến che đậy khí tức, không phải quá muộn sao?”
Tiếng gió rung động, hai bóng người khí tức như lôi xuất hiện ở trên mặt biển. Hai người này ánh mắt lợi hại, tựa như có thể xuyên thủng hư không, khí tức trên người càng như cuồng phong bạo vũ, đúng là hai võ giả Thiên Trùng nhị phẩm trước tại Thang Cốc, cùng Phương Vân tranh đoạt Viêm Ma quân vương chi tâm
“Ông!”
Hai người thân hình nhoáng một cái, lập tức đều thi triển một môn cường đại công pháp, dò xét cả đáy biển. Hai người kia tuy là đối thủ lẫn nhau, nhưng hiển nhiên đều là người thông minh, sẽ không làm loại chim nhạn còn chưa có bắn rơi, thì đã thảo luận là nấu ăn hay nướng ăn. Nhưng trong tích tắc khi hai người ra tay, dị biến đã xuất hiện.
“Hú!...”
Một tiếng thét dài cao vút đột nhiên từ chỗ sâu trong đáy biển truyền đến, trong tích tắc khi tiếng kêu gào truyền ra, trời đất lập tức sáng tối giao hòa bất định, một cổ lực lượng đáng sợ bức bắn ra, rung chuyển biển rộng cùng lục địa. Hải vực phương viên mấy ngàn dặm, ở trong tiếng huýt này, kích khởi ngàn tầng bọt nước, mà gần như nửa Đại Doanh châu, đều bị lực lượng hàm chứa trong thanh âm mãnh liệt này làm cho rung chuyển, ầm ầm chấn động lên.
“Không ổn!...”
Trong tích tắc khi tiếng kêu này truyền ra, hai gã cường giả Thiên Trùng nhị phẩm, lập tức cảm giác được một cỗ nguy hiểm mãnh liệt, ở trong cảm giác của bọn họ, chỉ cảm thấy dưới đáy biển, tựa như ẩn núp một hung thú hồng hoang cường đại, loại lực lượng hủy thiên diệt này, không thể ngăn càn.
“Chạy mau!”
Hai người thần sắc đại biến, khống chút nghĩ ngợi, lập tức thiêu đốt chân khí trong cơ thế, điên cuồng bay vút đi. Hai người tách ra lẫn nhau, một trái một phải, mỗi người một phương.
Cường giả Thiên Trùng cảnh cảm giác phi thường nhạy cảm, tuy loại cảm giác này đột nhiên xuất hiện, thậm chí không có bất kỳ căn cứ. Nhưng hai người đều không hề do dự lựa chọn nghe theo trực giác!
“Rầm!...”
Ngay khi hai người bay vút đi, trong tẩm mắt, hải vực bao la, đột nhiên phân thành hai nửa, một quái vật khổng lồ, từ dưới biển sâu, bọc sóng lớn vạn trượng, phá không mà ra.
Khổng lồ, khổng lồ không cách nào hình dung!
Không ai có thể nhìn rõ ràng, toàn cảnh hung thú trong nước này, tất cả mọi người trước tiên lưu ý đến, là một đôi mắt đáng. Đôi mắt này cao cao tại thượng, kiệt ngạo bất tuân, cực độ cường hoành, xem thường tất cả.
Mỗi người đều có thể từ trong ánh mắt này cảm giác được một loại ý chí đáng sợ: Tự do siêu thoát, vô câu vô thúc, siêu việt tất cả trong trời đất!