Mục lục
Hoàng Tộc Đại Chu
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Thanh Dương Lão Tổ biết rõ ở trong tà đạo có pháp môn có thể hấp thu nội lực của đối phương,…Thậm chí một ma đầu lợi hại của tà đạo có thể toàn bộ luyện hóa đối phương, rồi lấy nội lực từ trong đó ra để hóa thành một viên đan dược.

Nhưng việc lúc này lại không giống nhau. Thanh Dương Lão Tổ chưa từng nghe nói ở trong giới tông phái có cả phương pháp tu luyện bằng cách cướp lấy tuyệt học tu luyện của đối phương.

Phương Vân xuất ra một chưởng, Phật lực hùng dũng, vô biên vô hạn, hỏa hầu không kém so với mấy chục năm tu luyện của Kim Cương Đầu Đà, căn bản là không có nửa điểm giả tạo. Hắn lúc này cả kinh, đã không thể coi là chuyện đùa nữa rồi!

Một chưởng của Phương Vân còn chưa đánh xuống, thì Thanh Dương Lão Tổ trong lòng cũng đã run sợ rồi. Điều này quá là đáng sợ, hắn cảm thấy lạnh thấu tim, sợ hãi muốn vỡ mật. Lúc này Phương Vân trong mắt hắn chẳng khác gì với bọn tà ma ngoại đạo cả.

- Con người này tuyệt đối không phải là một Âm Dương Tú Sĩ quái gì. Ở trong giới tông phái căn bản cũng không có người như vậy. Khuôn mặt với bộ dạng này của hắn, chỉ sợ là dịch dung mà thôi!

Thanh Dương Lão Tổ lập tức đã nghĩ thông suốt rất nhiều mấu chốt. Một Cô Xạ Quận Chúa cũng đủ để hắn chịu đựng, bây giờ lại thêm một kẻ Âm Dương Tú Sĩ đáng sợ, hắn lập tức có ý muốn thoái lui!

Rầm!

Thanh Dương Lão Tổ xuất ra một bàn tay to màu xanh, phối hợp với Thanh Dương Phương Tôn đỉnh đầu, ngăn chặn Đại Lực Kim Cương chưởng đánh xuống ngay đầu. Tu vi của Phương Vân so với Kim Cương Đầu Đà thì cao thâm hơn một chút. Một chiêu “Đại Lực Kim Cương chưởng” này được đánh ra, uy lực lập tức mạnh hơn rất nhiều.

Thanh Dương Lão Tổ mặc dù đã đón đỡ, nhưng vẫn bị cổ đại lực này chấn động làm cho khí huyết sôi trào, cỗ họng trào ra một vị ngọt, phải thối lui về sau đến mấy bước mới có thể đứng vững được.

- Lão Tổ ta sẽ liều mạng với các ngươi! Thiên ma giải thể!

Thanh Dương Lão Tổ sắc mặt dữ tợn, bày ra một tư thế ôm nhau chết chung!

Cô Xạ Quận Chúa vốn là chổ xung yếu, mất đi sự phối hợp giáp kích của Phương Vân, nên khi nghe được lời này, liền giật mình cả kinh, dừng lại nơi cửa khẩu của Thiên Ma giải thể, nghe đâu rất là lợi hại. Cô Xạ Quận Chúa cũng không muốn cùng Thanh Dương lão tổ cùng nhau chết chung.

Nhưng vào lúc này, từ nơi khóe mắt thấy được một đạo thân ảnh bay qua, đồng thời bên tai nghe được thanh âm của Phương Vân truyền đến:

- Lời nói này của lão hồ ly mà ngươi cũng tin à? Ngươi cũng từng đọc qua nhiều sách, bộ chưa từng nghe qua bốn chữ “tham sống sợ chết” sao? Cho tới bây giờ, người tham lam lúc nào cũng nhát gan sợ chết. Lão hồ ly này tham như vậy, ngàn dặm xa xôi chạy đến nơi thâm sơn đầm lầy này, còn chưa có bất kỳ thu hoạch nào, lại chưa đến mức dầu cạn đèn tắt, thì làm sao có thể ôm nhau chết chung?

Cô Xạ Quận Chúa quay đầu nhìn lại, quả nhiên thấy được Thanh Dương Lão Tổ đang giở trò giả vờ xuất chiêu. Thanh Dương Phương Tôn trên đỉnh đầu phát ra tia sáng chói mắt đánh văng tầng tầng kiếm hải rồi điên cuồng phóng ra ngoài đại điện.

Cô Xạ Quận Chúa lập tức hiểu được mình kinh nghiệm còn quá non, bị lão hồ ly này lừa. Gương mặt của nàng liền tái xanh vì tức giận.

- Muốn chạy? Để coi ngươi chạy được không?

Cô Xạ Quận Chúa nghiến răng nghiến lợi tức giận. Nếu Thanh Dương lão tổ toàn lực xông ra ngoài điện, nói không chừng nàng còn có thể nhất thời mềm lòng, để cho hắn đi qua. Dù sao, mục đích của nàng chẳng qua là giữ được bảo tàng của Sát Lục kiếm phái, chứ không phải giết một người không có liên hệ như Thanh Dương Lão Tổ.

Nhưng cái lão bất tử này, lại làm cho nàng mất thể diện ở trước mặt Phương Vân như vậy! Thật là muốn nhịn mà không nhin được! Trong lòng Cô Xạ Quận Chúa lập tức nảy sinh ra sát khí.

Phốc!

Cô Xạ Quận Chúa liên tiếp phun ba ngụm tinh khí ra ngoài, kiếm hải ở trong điện lập tức tăng mạnh kiếm quang. Những thanh kiếm vùn vụt phóng ra, chi chít giăng ra ngăn cản ở phía trước của Thanh Dương Lão Tổ, ngay cả ánh sáng cũng bị che khuất.

- Cái nữ nhân điên này!

Thanh Dương lão tổ giận đến phải chổng vó. Khi võ giả phát động tinh khí, ngoại trừ nội lực ngưng thực đến cực độ thì trong đó còn bao hàm một tia tinh hoa của tính mạng thì mới có thể thúc dục cho khí linh lớn mạnh và phát huy tác dụng lớn hơn nữa.

Loại tinh khí này cũng không thể tùy tiện mà phun loạn ra, nếu quá nhiều có thể dễ dàng tổn thương nguyên khí của bản thân, ảnh hưởng đến căn cơ võ đạo.

Cô Xạ Quận Chúa hiện tại phun một hơi ba ngụm, không phải là điên thì là gì?

Mắt thấy cả một biển kiếm cuồng bạo, uy lực đột nhiên tăng lên ba phần, chi chít như mây bắn loạn tới mình, Thanh Dương Lão Tổ cũng không thể không dừng bước lại. Thanh Dương Phương Tôn trên đỉnh đầu xoay tròn đánh văng từng thanh phi kiếm, đồng thời lão bực mình quát một tiếng, xuất ra một chưởng màu xanh phá vỡ phi kiếm trước mắt rồì chạy ra khỏi điện.

Có Cô Xạ Quận Chúa phối hợp, Phương Vân lập tức chạy tới.

- Phật Đà khắc bi, trấn định Càn Khôn!

Phương Vân nội lực chấn động, lập tức dùng đến pháp môn Đại Lực Kim Cương kinh của Phật tông. Chiêu này có lực lượng lớn vô cùng. Kim Cương Đầu Đà phải dựa vào chiêu này để mới chặn lại được Nhật Nguyệt Luân Hồi đao của Phương Vân!

Thực lực của Phương Vân so với Kim Cương Đầu Đà thì cao thâm hơn. Hắn xuất ra chiêu thức Phật Đà khắc bi, trấn định càn khôn thì uy lực so với Kim Cương Đầu Đà, lớn hơn không ít!

Trong hư không, kim quang mỗi lúc một gia tăng, chỉ thấy một pho tượng Đại Lực Kim Cương Phật Đà, ngồi xếp bằng ở trong điện đem Phương Vân bao phủ ở bên trong. Pho Phật Đà này có hình dáng mơ hồ, như tản ra một cổ khí tức uy nghiêm, hùng vĩ thiêng liêng.

Phương Vân đứng ở bên trong thân thể Phật Đà này, vẻ mặt chăm chú giống như một loại tượng đá.

Trong nháy mắt, tấm bia liền xuất hiện từ trong hư không, Phương Vân hét lên một tiếng:

- Tấn công!

Tấm bia này toàn lực tấn công, mang theo cổ khí tức chí cương chí, đập xuống thật mạnh vào đỉnh đầu của Thanh Dương lão Tổ.

Rầm!

Thanh Dương Phương Tôn trên đỉnh đầu của Thanh Dương Lão Tổ bị một đập của Đại Lực Kim Cương bia, thanh quang trở nên ảm đạm, thanh khí ũ rũ rồi nổ tung đi. Thanh Dương Lão Tổ bị đập một cái giống như con ếch nhảy đựng lên tại chỗ, huyết nhục lẫn ngũ tạng lục phủ trong cơ thể hắn cơ hồ đều bị Đại Lực Kim Cương bia vô cùng mạnh mẽ này đẩy ra ngoài.

Đây là pháp môn Đại Lực Kim Cương kinh của Chiêu Giác tự, ở trong tay Phương Vân xuất ra so với Nhật Nguyệt Luân Hồi Đao có vẻ mạnh hơn nhiều. Dù sao, Luân Hồi Đao của Phương Vân không được toàn vẹn, chỉ có ba chiêu trước. Trong khi Kim Cương Đầu Đà chiếm được toàn bộ Đại Lực Kim Cương kinh, nên cao thấp giữa hai người, nhìn một cái là biết liền.

Phải biết rằng, Phương Vân có khoảng chín mươi chín long lực, là đỉnh phong của Địa Biến cảnh. Mà tu vi của Kim Cương Đầu Đà không bằng Phương Vân, lại có thể ở trong trận chiến này, cùng Phương Vân đấu lực lượng ngang nhau, từ đó có thể nhìn thấy pháp môn Đại Lực Kim Cương kinh có uy lực như thế nào.

Thanh Dương Lão Tổ mặc dù bước vào Địa Biến cảnh nhiều năm, nhưng hắn cũng không thể đột phá chín mươi chín phi long lực. Thanh Dương Phương Tôn có thể chống đỡ được một kích toàn lực của Cô Xa Quận Chúa, nhưng không ngăn được Phương Vân thi triển ra đầy đủ chín mươi chín phi long lực của pháp môn Đại Lực Kim Cương.

- Thôi rồi, mạng ta xong rồi!

Thanh Dương Lão Tổ bị một chiêu Đại Lực Kim Cương của Phương Vân, làm nổ tan phòng hộ, không môn mở rộng ra, trong lòng lập tức kêu lên một tiếng bi ai. Quả nhiên, một đạo kiếm khí vô cùng sắc bén, trong nháy mắt xuyên thủng trái tim của Thanh Dương Lão Tổ. Thân thể của Thanh Dương Lão Tổ giãy giụa một cái, lập tức từ không trung rớt xuống.

- Đáng tiếc!

Phương Vân liếc nhìn thi thể Thanh Dương Lão Tổ, trong lòng có chút hối hận. Hắn vì triển khai chiêu Phật Đà khắc bi là vì có ý muốn phong ấn Thanh Dương lão tổ nhưng căn bản là không được vì thực lực bên trong đan điền tiêu hao hơn phân nửa. Hơn nữa, Cô Xạ Quận Chúa tận dụng tất cả mọi thứ, những đạo kiếm khí này tới quá nhanh, dù Phương Vân xuất thân ngăn cản cũng không kịp. Nhưng mà Phương Vân cũng biết rõ năng lực của Thanh Dương lão tổ, hơn phân nửa là do Thanh Dương Phương Tôn. Nếu được Thanh Dương Phương Tôn này, mình cũng giống như vậy.

Có điều, Phương Vân cũng không gấp đi đến nhặt lấy Thanh Dương Phương Tôn, mà thò tay vào trong ngực, nhanh như chớp móc ra một lọ đan dược, cả động tác bỏ thuốc vào miệng cũng lưu loát sinh động. Khi đan dược tan trong miệng, một cổ nội lực mới xuất hiện, lập tức tràn vào xương cốt trong thân thể.

Đúng lúc đó, một tiếng quát truyền đến vào trong tai:

- Thanh Dương Phương Tôn này thuộc về ta!

Thanh âm cực độ cường mạnh, như ra lệnh không để đối phương cãi lời. Thanh âm vừa dứt, Cô Xạ Quận Chúa đột nhiên lướt đến, tốc độ nhanh như tia chớp. Nàng giơ tay phải lên đoạn phát ra một cổ kiếm đồng màu xanh suy mao đoạn phát (thổi nhẹ một hơi cũng làm đứt sợi tóc, ý nói sắc bén), lập tức đâm thẳng vào cổ họng Phương Vân, xuất thủ rất độc ác không chút lưu tình. Đồng thời, với cái tay trống còn lại, nàng muốn đem Thanh Dương Phương Tôn cướp đoạt tới tay.

- Vậy thì chưa chắc!

Phương Vân trên mặt nở một nụ cười, tựa hồ sớm biết nàng sẽ làm như vậy. Hắn cũng không chống trả cổ kiếm đồng xanh của Cô Xạ Quận Chúa, chỉ đơn giản gọi ra pho tượng Đại Lực Km Cương Phật Đà, đột ngột bành trướng lớn thêm mấy lần, đem Thanh Dương Phương Tôn bao phủ vào bên trong. Thân thể tượng Phật khổng lồ đồng thời giải đi sự công kích đột ngột của Cô Xạ Quận Chúa.

Một đoạn thanh đồng cổ kiếm sắc bén đánh trúng vào thân Phật, phát ra một trận thanh âm kim loại chói tai, giống như là chém vào sắt cứng.

Cô Xạ Quận Chúa vốn tính rất kỹ. Phương Vân đánh ra Phật Đà Khắc Bi thì nội lực sẽ tiêu hao cự độ, nàng sẽ nhân cơ hội đó chiếm lấy Địa Nguyên Khí Thanh Dương Phương Tôn. Nhưng nàng không có ngờ tới Phương Vân lại phản ứng nhanh như vậy. Nuốt đan dược, triệu Phật Đà, tất cả nhanh nhẹn lưu loát như đã sớm đoán nàng nhất định sẽ ra tay chiếm đoạt.

Cô Xạ Quận Chúa đứng cách đó hơn mười trượng, kinh ngạc nhìn Phương Vân. Một hồi lâu, nàng mới kịp phản ứng, giận la lên một tiếng:

- Vô sỉ!

Phương Vân một chút cũng không tức giận, chỉ lắc đầu, vẻ mặt hí hửng nói:

- Giống nhau, giống nhau thôi.

Mỗi một vật Địa Nguyên pháp khí đều có giá trị liên thành, đáng giá đến mức rất nhiều cường giả bị lâm vào cảnh chết chóc.

Phương Vân cùng Cô Xạ Quận Chúa chẳng qua kết minh vì lợi ích, dĩ nhiên sẽ không sắc mê tâm khiếu (dại gái), không có lý do đem pháp khí này đưa cho nàng. Tính toán của Cô Xạ Quận Chúa hiển nhiên cũng giống Phương Vân, nên lúc ra tay thật cực kỳ tàn nhẫn không chút lưu tình.

Nhìn vào đó cho thấy, nàng cũng sẽ không ngần ngại giết chết Phương Vân để chiếm được Ngũ Ngục Phong. Dĩ nhiên, trước hết là nàng phải có năng lực đó.

Phương Vân đã có một Địa Nguyên pháp khí Ngũ Ngục Phong, cũng không cần một Thanh Dương Phương Tôn, có đưa cho Cô Xạ Quận Chúa cũng không sao. Nhưng mà Phương Vân biết Cô Xạ Quận Chúa được coi là thành viên của hoàng tất, là cành vàng lá ngọc, thân phận cao quý. Đã biết vương hầu đệ tử tặng đồ cho nàng, lấy lòng nàng là điều đương nhiên, là nghĩa vụ của thần tử. Nếu như mình đem Ngũ Ngọc Phong đưa cho nàng, nữ nhân này cũng sẽ không có cảm kích. Nói ngược lại không chừng sẽ có cảm giác mình nịnh bợ nàng, không có cốt khí giống như con chó vẫy đuôi rồi từ đó sinh lòng chán ghét.

Đối với nữ nhân như vậy, Phương Vân từ trước đến giờ cũng là loại nam nhân tuyệt đối không dễ mềm lòng.

- Phương Vân! Sớm muộn có một ngày ngươi sẽ rơi vào trong tay của ta!

Cô Xạ Quận Chúa sắc mặt tái nhợt, hận đến nghiến rang nghiến lợi.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK