Cho dù là những cường giả bí ẩn, không chui đầu ra khỏi nhà, bế quan tu luyện, ngay cả ánh mắt trời cũng không nhìn thấy đều không thể thoát khỏi Đại Thần Thông bảng. Đại Thần Thông bảng thậm chí còn chỉ ra thân phận chân chính của những người này một cách tường tận. Điều này đã không chỉ khiến người ta chấn kinh mà thậm chí một số cường giả đặc biệt náu mình cũng cảm thấy bất an vô cùng.
Vào lúc hỗn loạn như thế này.
"Cái gì cơ? Ta trốn tránh bí mật như vậy không ngờ cũng bị viết trên Đại Thần Thông bảng ư?"
Trong dị không gian, một nam tử mặc áo xám đứng trong hư không tăm tối, nhìn cái bảng vàng trong tay, đại kinh thất sắc. Ở bên cạnh chân y là một người khiêu chiến trẻ tuổi vắt ngang trong hư không, không còn khí tức, ở cổ hắn, máu cháy ra như suối, tưới khắp cả hư không.
Không gian này cực kỳ bí ẩn, nam tử áo xám đã bế quan hơn năm trăm năm ở trong đây rồi. Nhưng hơn năm trăm nay trước giờ chưa có ai tới, đột nhiên lạ có người trẻ tuổi này tới, chỉ đích danh y muốn khiêu chiến. Hơn nữa vừa nói đã chỉ rõ công phu của y nông sâu thế nào, và tuyệt học dưới đáy hòm là gì.
Loại chuyện này thực sự là trước giờ chưa từng có, nếu không phải là từ trong ngực nam tử này lấy ra được Đại Thần Thông bảng nà vẫn không biết được tai họa bất ngờ bay đến này là từ đâu mà có.
"Ta lặng lẽ trốn ở đây, chưa từng ly khai. Thiên Cơ đài này lợi hại đến vậy ư?"
Nam tử áo xám nhìn tấm bảng trong tay, bên trên viết một dòng chữ Hàn Sa yên quân (trung cổ) khiến y xúc mục kinh tâm.
"Không được, nơi này không thể ở lại được nữa."
Hà Sa yên quân thân hình nhoáng lên, lập tức bạo thành một làn khói, nhẹ nhàng lay động rồi biến mất trong hư không. Bí mật bị lộ, nơi này không thể ở lại được nữa.
Bị Mệnh Tinh bảng tiết lộ nơi ở không chỉ có một mình Hàn Sa yên quân. Hàn Sa yên quân có thể coi là chạy khá nhanh, kịp đổi sang chỗ khác. Nhưng rất nhiều người lại bị tấm Đại Thần Thông bảng này của Thiên Cơ đài triệt để đả loạn tất cả bộ sậu."
"Ta vừa mới tỉnh lại, công lực còn chưa hoàn toàn hồi phục lại có cái bảng gì đó này. Đại Thần Thông bảng, thật là đáng chết!"
"Những tên gia hỏa này sao mà làm được vậy. Liên Sơn tiên sinh, không phải là nói cái tên gia hỏa đã chết đó ư? Sao còn lưu lại họa hại này!"
Một võ giả cận cổ, không ngờ lại viết ra tư liệu về ta một cách tường tận như vậy. Thế này thì bất diệu rồi. Một thân võ đạo bị tiết lộ ra thì không có gì. Nhưng nếu đám nhân vật như Hỗn Độn lão tổ chú ý tới thì mới là phiền phức thật sự!"
"Thiên Cơ tam tiên sinh gì đó đúng là những tên đáng chết! Ta khó khăn lắm mới lừa được tai mắt của đám gia hỏa Chiến Thần cung, Hỗn Độn lão tổ và Vô Thượng pháp tông. Giờ thì hay rồi, một cái Đại Thần Thông bảng này đã đâm ta thành cái sọt rồi!"
"Chim sẻ bắt ve sầu, hoàng tước ở đằng sau, lần này thì vồ cái rắm! Có Đại Thần Thông bảng này, những kẻ đối đầu với ta trước kia lập tức sẽ cảnh giác. Nghĩ xấu hơn một chút, những lão gia hỏa đó có thể đã đánh tới cửa rồi!"
"Ha ha ha, thú vị, vốn còn đang nghĩ, những lão gia hỏa thượng cổ rốt cuộc là còn có bao nhiêu kẻ còn sống. Hiện tại xem ra không phải phí sức nữa. An tĩnh đợi Đại Thần Thông bảng là được."
Các nơi ở Cửu Châu, hoặc minh hoặc ám, vô số nhân tâm khác nhau đều đang nhìn chằm chằm vào Đại Thần Thông bảng. Có kinh hỉ, có phẫn nộ, thậm chí còn sinh ra sát cơ.
Liệp Lộc viên.
Buổi sáng, Lý Tri Y cầm Đại Thần Thông bảng của Thiên Cơ đài, bước vào đô thống điện của Phương Vân. Bên trong tòa đô thống điện này, nhìn từ bên ngoài thì không có gì khác lạ. Nhưng không gian bên trong lại rộng lớn vô cùng.
Cấu tạo bên trong cũng biến thành hoàn toàn khác hẳn với đô thống điện trong ấn tượng của Lý Tri Y.
"Đại nhân." Lý Tri Y đi tới trước mắt Phương Vân, cung kính quỳ xuống.
"Chuyện gì?"
Phương Vân mở mắt ra, trong mắt một luồng tinh mang lóe lên rồi vụt tắt.
"Bên ngoài có động tĩnh lớn. Thiên Cơ đài công bố Đại Thần Thông bảng, hiện tại cả thiên hạ đều sôi sục, đều chú ý tới chuyện này." Lý Tri Y rụt rè nói.
"Hả?"
Mí mắt Phương Vân hơi rung lên một cái, hắn nhớ rằng lúc trước hình như có nghe nói tới Đại Thần Thông bảng của Thiên Cơ đài. Có điều danh sách tường tận thì lại không có mấy người biết. Thời gian lâu rồi, cũng dần dần quên đi.
"Không cần phải để ý, kệ nó đi. Đại Thần Thông bảng chỉ bao gồm thời đại cận cổ, hiện tại đã không còn hợp thời nữa rồi. Cứ để mặc nó không cần phải quan tâm."
Phương Vân xua xua tay, hờ hững nói. Thiên Cơ đài chọn lúc này để công bố Đại Thần Thông bảng hoàn chỉnh, thực sự là chẳng có ý nghĩa gì cả.
"Không phải như vậy đâu đại nhân. Tấm Đại Thần Thông bảng mới này bao gồm tất cả tông phái võ giả của thượng cổ, trung cổ, cận cổ và tán tu võ giả, võ giả trong ngoài Cửu Châu đều được ghi trên đó. Đại Thần Thông bảng của Thiên Cơ đài, một ngàn hai trăm sáu mươi năm được đổi một lần, hiện giờ chính là lúc Thiên Cơ đài đổi bảng." Lý Tri Y vội vàng nói.
"Cái gì?"
Phương Vân nhíu mày, cuối cùng cũng gác chuyện tu luyện sang một bên, sự chú ý đặt lên người Lý Tri Y. Thiên Cơ đài và Lan đài bí uyển lợi dụng Bát tác để che giấu thiên cơ, những lưu phái thuật số khác cơ bản đều thúc thủ vô lực. Hắn cũng với, tới giờ vẫn lợi dụng phương thức tìm kiếm tin tức của thế tục
"Đưa cho ta xem."
Trên mặt Phương Vân lộ ra vẻ trịn trọng. Đại Thần Thông bảng nếu chỉ là bảng của tông phái cận cổ vậy thì trong thế cục đàn hổ nuốt rồng không có bất kỳ ý nghĩa gì. Tối đa cũng chỉ là một trò giải trí. Nhưng nếu bao gồm tất cả thông phái thượng cổ, trung cổ, cận cổ thì lại là chuyện khác.
"Nếu Thiên Cơ đài thực sự làm ra cái bảng này, chỉ sợ là thiên hạ này sẽ đại loạn. Tất cả thế lực tông phái tới lúc không có chỗ trốn rồi."
Phương Vân lập tức cảm thấy sự nghiêm trọng của chuyện này, hắn lập tức nhận lấy tấm bảng màu vàng trong tay Lý Tri Y, đọc thật cẩn thận.
"Thiên Cơ đài tam tiên sinh nói, tấm bảng này không phải là họ chế định. Mà là do sư tôn của họ, Liên Sơn tiên sinh vào nhiều năm trước đã chế định ra.”
Khi Phương Vân đang đọc Đại Thần Thông bảng thì bên tai vang lên tiếng nói của Lý Tri Y. Gã vốn là người thông minh, sau khi tiếp xúc với tin tức này, lập tức cảm thấy sự việc quá nghiêm trọng, cho nên không chút chậm trễ vội vàng về báo cho Phương Vân.
Trên bảng chi chít những cái tên. Mà những cái tên viết trên đó, Phương Vân phần lớn đều chưa từng nghe qua. Nhưng năng lực mà Đại Thần Thông bảng này chỉ ra lại cực kỳ kinh người, hoàn toàn khác với thanh danh của họ hiện tại.
Đồng thời phù hiện cùng với những tông phái này còn có một số danh tự tông phái xa lạ. Nhưng danh tự này đối với Phương Vân mà nói thì rất xa lạ, nhưng Phương Vân có thể khẳng định, đối với những cường giả thượng cổ này mà nói, nhưng cái danh tự này tuyệt đối là quen đến không thể quen hơn được nữa.
Mệnh Hồn đệ nhất, Phương Vân (cận cổ), con trai của Tứ Phương hầu, Đại Chu Quan Quân hầu, có Tam Tượng pháp khí Vô Câu đế cung. Sở học bác tạp, lấy Đế Võ tuyệt học Thanh Long bát thức làm chủ.
Trên dòng đầu tiên của phần Mệnh Hồn của Đại Thần Thông bảng, không ngoài sở liệu, Phương Vân nhìn thấy tên mình. Thực lực của hắn, ngay cả Chiến Thần cung chủ Truyền Kỳ cảnh đỉnh phong cũng không phải là đối thủ. Thực lực mạnh đến thế nào thì không cần nghĩ cũng biết.
Nếu như không phải là cảnh giới của hắn chỉ có Mệnh Hồn cảnh, sớm đã có thể bước vào Truyền Kỳ cảnh rồi, thậm chí còn xếp hạng rất cao.
Tiếp theo, Phương Vân nhìn thấy rất nhiều cái tên, trong đó danh tự thượng cổ là nhiều nhất. Những người này, Phương Vân đều chưa từng nghe qua, căn bản là không quen.
"Mệnh Hồn cảnh đệ tam, Đao Ma Kỵ Vô Thương. Ba thiên long chi lực, tán tu cường giả, độc lai độc vãng. Tuyệt học là Vô Ngân đao ma.
Phương Vân nhìn danh tự ở phía sau, thầm gật đầu. Thượng cổ dẫu sao cũng là võ đạo thịnh thế, vẫn có không ít cao thủ. Tiếp sau đó một đoạn rất dài đều là danh tự của võ giả thượng cổ. Cơ hồ là hắn đều chưa từng nghe nói đến.
Trên phần Mệnh Hồn của Đại Thần Thông bảng, Phương Vân cơ hồ là ngôi sao lẻ loi, lực áp quần hung. Có điều thực lực của hắn, trong cơ thể có sáu không gian pháp tắc, trong tay lại có Tam Tượng pháp khí, loại thực lực này dương nhiên có thể xếp Mệnh Hồn đệ nhất."
"Tấm bảng này cực kỳ tường tận, xem ra, không có lửa làm sao có khói, cũng có chút đạo lý" Phương Vân nghĩ thầm trong lòng.
Có điều, nhìn xuống dưới, Phương Vân không khỏi nhíu mày.
"Đế Nhất đâu? Lạc Tinh Thần đâu?"
Từ đầu tới cuối, cơ hồ là không nhìn thấy tên của hai người này. Mệnh Tinh cảnh thì khẳng định không có rồi, Phương Vân trong lòng rúng động, lập tức nhì sang trang Đại Thần Thông bảng khác.
"Truyền Kỳ cảnh đệ nhất, Đế Nhất (cận cổ), Truyền Kỳ cảnh trung kỳ, môn đồ của Kiếm Tông, có Lục Tiên kiếm trong tứ thần khí của Kiếm tông, uy lực sâu không thể lường. Dựa vào thanh kiếm này, có thực lực khiêu chiếu võ giả Địa Hồn cảnh.
Phương Vân giật nảy mình. Đế Nhất không ngờ đã có thực lực này rồi. Lúc ở Vô Lượng ma vực, hắn không cảm thấy trên người y có ba động của không gian pháp tắc mà. Chẳng lẽ gã ở trong Vô Lượng ma vực, sau khi tranh đấu với ma vật đã có đột phá.
Phương Vân nhớ lại, y lúc đó chắc không mạnh như vậy. Vị trí số hai của truyền kỳ cảnh, vẫn là một cường giả thượng cổ. Xếp thứ ba, Phương Vân cuối cùng cũng nhìn thấy một người quen.
Truyền Kỳ cảnh đệ tam, Lạc Tinh Thần (thượng cổ), Truyền Kỳ cảnh, có Viễn cổ ma khí Lạc Nhật Ma thần cung.
Nhìn thấy tên của Lạc Tinh Thần, Phương Vân trong lòng chấn động kịch liệt: "Lạc Tinh Thần! y không ngờ lại là người thượng cổ!" Phương Vân nói sao cũng không ngờ rằng. Lạc Tinh Thần lại là một võ giả thượng cổ. Cái chữ trong ngoặc đó, không nghi ngờ gì nữa đã vạch trần một chân tướng kinh người. Lạc Tinh Thần là võ giả thượng cổ chuyển thế.
"Thật không ngờ, chân tướng lại là như vậy!"
Sự chấn hám mà Lạc Tinh Thần mang tới cho Phương Vân còn hơn cả Đế Nhất. Phương Vân trước giờ chưa từng nghĩ Lạc Tinh Thần lại là võ giả thượng cổ chuyển thế. Nhưng hai chữ nho nhỏ thượng cổ ở bên cạnh tên y, cho dù là Lạc Tinh Thần có tiến triển nhanh hơn nữa thì cũng là điều đương nhiên.
Nếu không phải là có Đại Thần Thông bảng, Phương Vân cũng không ngờ rằng Lạc Tinh Thần còn có thân phận bối cảnh kinh người như vậy.
Có điều, nhớ lại cảnh hôm đó Lạc Tinh Thần truy sát Đế Nhất, Phương Vân vẫn có chút không ngờ: "Lạc Tinh Thần là võ giả thượng cổ, theo lý thì là tiền bối của Đế Nhất, sao lại đi ngàn dặm truy sát!"
Mắt Phương Vân híp lại, ánh mắt lấp lánh, trầm tư không thôi.