Chương 1109
“Ừm.” Phượng Khương Trần khẽ lên tiếng, thể hiện sự hài lòng, không có chút thắc mắc nào đối với việc Đồng Giác và Đồng Dao nhắc đến bốn nô tì xinh đẹp. Các nàng có thể bất mãn, nhưng sự bất mãn này tuyệt đối không được thể hiện trước mặt chủ tử, đây là yêu cầu cơ bản nhất khi làm một hạ nhân.
Bốn nô tì xinh đẹp đến rất nhanh, mười tiểu nha hoàn bưng tất cả phụ kiện nối đuôi nhau đi vào, bốn nô tì xinh đẹp tuân thủ nghiêm ngặt, cúi đầu từ đầu tới đuôi, vẻ mặt cung kính, lặng lẽ mặc vào từng thứ giúp Phượng Khương Trần.
“Cô nương, hôm nay người dùng kẹp tóc hay là búi tóc lên?” Xuân Hội là người đứng đầu bốn nô tì, to gan hỏi.
Dùng kẹp tóc là trang phục của các cô nương, còn búi tóc lên là trang phục của phụ nữ đã có chồng.
“Dùng kẹp tóc.” Phượng Khương Trần không hề do dự nói.
Nàng cùng Cửu hoàng thúc rốt cuộc có phải vợ chồng hay không còn khó nói, Cửu hoàng thúc đã gây ra danh tiếng lớn nhưng lại bị nghi ngờ là làm giả, đúng lúc nàng lợi dụng cơ hội này, quấy vũng nước này đục thêm một chút.
Nửa thật nửa giả mới có thể mê hoặc người, nàng mặc trang phục của Cửu vương chính thức tiến cung, những người kia chắc chắn sẽ cho rằng nàng phô trương thanh thế, mượn chính phục của Cửu vương để nói cho mọi người biết quan hệ giữa nàng và Cửu hoàng thúc.
Đây là biểu hiện của chột dạ, chính là vì nàng và Cửu hoàng thúc không có quan hệ nên mới cần dựa vào thứ vô nghĩa này để giữ thể diện.
Phải biết, tất cả tin đồn nàng và Cửu hoàng thúc thật sự là vợ chồng đều là từ Cửu vương phủ truyền ra, thật giả vốn khó lường, hôm nay nàng mặc chính phục của Cửu vương phi, tiến cung khoe khoang quan hệ giữa nàng và Cửu hoàng thúc cũng có chút ý nghĩa không đánh đã khai.
Là thật hay là giả, ngược lại là càng ngày càng khó đoán, về phần tình cảm thỉnh thoảng lộ ra trên người nàng có thể gán công lao cho trang phục.
“Cửu hoàng thúc, đừng cho rằng ta là người của chàng thì sẽ coi chàng là trời, mọi thứ đều xử lý theo ý muốn của chàng, không có lập trường của chính mình, nếu như chàng thật sự nghĩ vậy thì ngươi thật tầm thường. Cửu hoàng thúc, Phượng Khương Trần đầu tiên là Phượng Khương Trần, sau đó mới là nữ nhân của Cửu hoàng thúc.” Phượng Khương Trần thầm nói.
“Vâng.” Bốn nô tì xinh đẹp không hỏi nhiều, rất nhanh đã giúp Phượng Khương Trần chải mái tóc dài, lại giúp nàng trang điểm, không biết tại sao, rõ ràng cùng một bộ trang phục như hôm qua, nhưng hôm nay nhìn Phượng Khương Trần lại xinh đẹp thêm ba phần.
Trong lòng bốn nô tì xinh đẹp rất ngạc nhiên, thầm nghĩ, chẳng lẽ là vương gia và cô nương thật sự đã có chuyện vui, nhưng nhìn dáng vẻ và sắc mặt thoải mái, tư thế đi lại nhẹ nhàng của cô nương lại không giống.
Nữ tử lần đầu tiên được nhận ân huệ, phần lớn đều yếu đuối không rời được giường, nhưng nhìn qua sắc mặt cô nương vẫn hồng hào giống như cũ.
So với Đồng Giác và Đồng Dao, trong lòng bốn nô tì xinh đẹp càng nổi sóng, nhưng trên mặt lại không thể hiện gì, đỡ Phượng Khương Trần tiếp tục đi ra bên ngoài, hầu hạ bên cạnh suốt đường đi.
Khi đến phòng khách, vừa đúng lúc Đồng Giác và Đồng Dao mang đồ ăn sáng lên.
“Tiểu..” Hai người quay đầu, đang chuẩn bị hành lễ với Phượng Khương Trần lại sững sờ.
Đây là tiểu thư của các nàng sao? Giống như biến thành người khác vậy, trước đó tóc tai còn bù xù không rõ ràng, mặc bộ trang phục này lên lại khác biệt hoàn toàn. Mặt mày đầy thâm tình, kiều diễm động lòng người, tư thế phong lưu quyến rũ, vẫn là cùng một người nhưng tạo cho người ta cảm giác hoàn toàn khác, thật giống như trưởng thành trong một đêm, mất đi sự ngây ngô của thiếu nữ, dáng dấp mang phong thái của một nữ tử.
Chính xác là trời sinh khúm núm, chỉ dịu dàng một hồi đã làm người ta mất hồn. Phượng Khương Trần mỉm cười trả lời một câu, cũng không có nhiều lời.