Mục lục
Thần Y Vương Phi Bị Vứt Bỏ
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 918

“Phượng…” Hoàng hậu vừa định mở miệng, đã bị một giọng nói cao quý tao nhã khác cắt ngang.

“Hoàng hậu tỷ tỷ, nghe nói Phượng đại phu đang ở chỗ tỷ. Muội muội đặc biệt đến đây muốn nhờ Phượng đại phu bắt mạch bình an giúp muội, chẳng biết có được không?” Nữ nhân trong hậu cung đều xưng tỷ muội với nhau, nhưng mấy ai dám gọi hoàng hậu là tỷ tỷ, người có thai lại càng ít, Tạ quý phi là một trong số đó.

Trong mắt Phượng Khinh Trần hiện lên ý cười, quả nhiên ở trong hậu cung phải có đồng minh mới được, Tạ quý phi này…vội vã chạy tới đây để giải vây cho nàng… Phượng Khinh Trần và cung nữ trong điện đều hành lễ với Tạ quý phi, vừa muốn quỳ xuống, Tạ quý phi liền phất tay nói: “Miễn lễ.”

“Quý phi muội muội, sao muội tới đây mà không nghe thái giám thông báo, những người này thực sự chẳng có quy tắc chút nào.” Ngoài mặt thì nói thái giám không có quy tắc, trên thực tế đang nói mỉa Tạ quý phi vô phép vô tắc.

Trong mắt hoàng hậu hiện lên tia sắc lạnh, nhưng ngay sau đó lại thay thế bằng một nụ cười, nhìn Tạ quý phi bằng ánh mắt ôn hòa không kém phần uy nghiêm, hoàn toàn bày ra dáng vẻ kiêu ngạo của hoàng hậu một nước.

Tạ quý phi khom người với hoàng hậu, chưa đợi hoàng hậu lên tiếng mời liền tự động ngồi xuống vị trí đầu tiên bên tay trái: “Hoàng hậu tỷ tỷ đừng giận, là muội muội không để cho thái giám báo tin, muội muội đang có thai không tiện hành lễ, xin tỷ tỷ lượng thứ.”

Hoàng quý phi gặp hoàng hậu vốn không cần quỳ hành lễ, hơn nữa đứa bé trong bụng của Tạ quý phi tới rất đúng lúc. Hoàng thượng đã miễn cho nàng ta mỗi ngày khỏi cần đi vấn an hoàng hậu, Tạ quý phi nói như thế là cố ý châm chọc hoàng hậu mà thôi.

Nữ nhân trong hậu cung đều biết diễn trò, Phượng Khinh Trần nhìn hoàng hậu và Tạ hoàng quý phi người này giả vờ hơn người kia, trong lòng nàng không khỏi bội phục.

Rõ ràng nóng lòng muốn đối phương chết đi, nhưng ngoài mặt thì đon đả cười nói, hòa hợp êm thấm, người bình thường không thể làm được.

Dù sao nhàn rỗi cũng nhàn rỗi, Phượng Khinh Trần đứng ở một bên nhìn Hoàng hậu và Tạ hoàng quý phi so chiêu, có Tạ hoàng quý phi ở đây, có lẽ cô có thể thuận lợi xuất cung.

“Chị em chúng ta nói xin lỗi cái gì, muội muội mang thai rồng, hoàng thượng đã miễn cho muội khỏi thỉnh an. Hoàng thượng bảo muội muội nên nghỉ ngơi thật tốt, thì muội đừng nên đi lung tung.” Rõ ràng là quan tâm, nhưng Phượng Khinh Trần lại nghe được sự sát khí trong đó.

Nuôi dạy một đứa trẻ trong hậu cung là việc không hề dễ dàng, thảo nào Tạ hoàng quý phi tìm đủ mọi cách để lôi kéo Tôn Chính Đạo, có một thái y bảo vệ sẽ an toàn hơn nhiều.

“Tỷ tỷ yên tâm, hoàng thượng nói đứa bé này có Chân Long bảo vệ, muội muội nhất định sẽ bình an sinh ra đứa bé.” Có Chân Long bảo vệ chẳng phải tương lai sẽ là Thiên tử sao, Tạ hoàng quý phi cố ý chọc Hoàng hậu tức chết.

Ai chẳng biết, mặc dù Đông Lăng Tử Lãng là con trai trưởng, nhưng phía trên có Thái tử áp chế cách ghế rồng một bước, vì những lời nói của Tạ hoàng quý phi, khăn tay trong tay Hoàng hậu bị vò tới rách bươm.

Sự xuất hiện của Tạ hoàng quý phi khiến lửa giận của mẹ con Hoàng hậu chĩa hết qua nàng ta, công chúa An Yên nhìn Tạ hoàng quý phi dùng cái thai trong bụng để kích thích Hoàng hậu, ngay sau đó bèn nói: “Nương nương nói đúng lắm, đứa con trong bụng nương nương có Chân Long bảo vệ, bảy tháng sau nương nương nhất định sẽ cho An Bình thêm một muội muội.”

Thiếu nữ đơn thuần nói lời ngây thơ khiến người ta khó chịu, có điều Phượng Khinh Trần biết Tạ hoàng quý phi rất tức giận. Bởi vì nàng ta nằm mơ cũng muốn sinh con trai, lúc này khó khăn lắm mới có thể mang thai, nàng ta tuyệt đối không chấp nhận đứa con trong bụng mình là một công chúa.

Công chúa thì có tác dụng gì? Đi hòa thân giống công chúa An Yên sao? Hừ… So với công chúa An Yên, Tạ hoàng quý phi hiểu rõ vị thế của mình hơn nhiều, bất kể trong lòng nghĩ gì cũng không hiện trên mặt chút nào, nghe công chúa An Yên nói thế, nàng ta ngẩng đầu lên khẽ chớp mắt phượng: “Ta cứ tưởng là ai, hóa ra là An Yên, An Yên con đến từ lúc nào thế, sao bổn cung không thấy?”

Công chúa An Yên đứng sờ sờ ở đó mà Tạ hoàng quý phi nói không nhìn thấy, Phượng Khinh Trần chỉ có thể nói bội phục… Tạ hoàng quý phi làm mất mặt công chúa An Yên trước mặt nàng đúng lúc như vậy, xem ra hôm nay nàng ta tính toán rất nhiều, nàng vừa ra khỏi hang hổ lại tiến vào động sói.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK