Mục lục
Thần Y Vương Phi Bị Vứt Bỏ
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 1707

Khi từ chỗ hạ táng cha mẹ Phượng Khương Trần về, công chúa Dao Hân cũng dãy dụa ở bờ vực sinh tử, hết thau máu loãng này đến thau máu loãng khác từ trong phòng mang ra, thường xuyên truyền đến tiếng nôn nóng rống giận của thái y, còn có y nữ, bà mụ luống cuống tay chân.

Tình hình của công chúa Dao Hân quả thực không ổn, đứa bé chết trong bụng, nhưng công chúa Dao Hân lại hôn mê bất tỉnh, thai chết ở trong bụng lấy không ra, hạ thân máu cũng ngăn không được, cứ tiếp tục như vậy công chúa Dao Hân sẽ chịu không nổi, một xác hai mệnh cũng không phải chuyện lạ gì.

Đừng tưởng rằng chỉ có lúc sinh mới nguy hiểm, sinh non cũng nguy hiểm, hơn nữa sinh non tổn hại thân thể vô cùng, các thái y đã làm hết cách, hiện tại chỉ có thể nghe theo ý trời.

Đông Lăng Tử Thuần nôn nóng ở bên ngoài đi tới đi lui, hắn ta tuy không thích Dao Hân, nhưng đứa bé là vô tội, trong bụng Dao Hân là đứa bé của hắn ta, nhìn máu loãng đỏ tươi, hai mắt Đông Lăng Tử Thuần cũng đỏ.

“Vì sao, vì sao, nàng hận ta như vậy sao? Ngay cả đứa bé của ta cũng không buông tha, đó là một sinh mệnh, đó là đứa bé cốt nhục của ta, hoàng thất Tây Lăng các ngươi khinh người quá đáng.” Đông Lăng Tử Thuần túm chặt quần áo của Tây Lăng Thiên Lâm, phẫn nộ chỉ trích nói.

Đứa bé của hắn ta, ngay thời khắc hắn ta biết đến thì đã biến mất, Dao Hân lấy đứa bé của hắn ta làm vũ khí, đi công kích Phượng Khương Trần, chuyện này hắn ta sao có thể không tức giận cho được.

“Thuần vương điện hạ ngươi bình tĩnh một chút, Dao Hân cũng không biết bản thân mình có thai, hôm nay chuyện này là ngoài ý muốn.” Tây Lăng Thiên Lâm trợn tròn mắt nói dối.

Dạ Diệp sau khi chạy đến, đã bị Tây Lăng Thiên Lâm đuổi về.

Dao Hân là muội muội hắn ta, ngày sau còn phải dựa vào Đông Lăng Tử Thuần, hắn ta không hy vọng Đông Lăng Tử Thuần chán ghét Dao Hân, như vậy sau khi Dao Hân gả vào Đông Lăng, chỉ sợ sẽ quản lý khắp nơi…

Nữ tử cả đời phải dựa vào hai nhà, một là nhà mẹ đẻ hai là nhà chồng, nữ tử sau khi gả chồng, thế lực nhà mẹ đẻ tuy rằng rất quan trọng, nhưng sự coi trọng của nhà chồng cũng không thể coi thường, được nhà chồng coi trọng, địa vị của nàng ta cũng sẽ lên như nước đẩy thuyền.

Nếu Dao Hân có thể được Đông Lăng Tử Thuần coi trọng và yêu thương, với thủ đoạn của Dao Hân, nàng ta ở Đông Lăng cũng có thể như cá gặp nước, chỉ là… Nàng ta chỉ được một cái vỏ vương phi, hữu danh vô thực.

Nhìn thấy Đông Lăng Tử Thuần để ý đến đứa bé đã mất kia, Tây Lăng Thiên Lâm đã quyết định, tranh thủ sự đồng tình của Đông Lăng Tử Thuần cho Dao Hân.

Đứa trẻ mất rồi cũng là một cơ hội, đứa bé được sinh ra trước hôn nhân mà nói, không nhất định sẽ được Đông Lăng Tử Thuần coi trọng, nhưng hiện tại thì khác, mất đi vẫn luôn là tốt nhất.

Tây Lăng Thiên Lâm thấy Đông Lăng Tử Thuần dao động, tiếp tục nói: “Thuần vương điện hạ, chuyện Dao Hân có thai này, chúng ta vẫn luôn gạt nàng, sợ nàng sẽ nghĩ nhiều, cho nên nàng cũng không biết được bản thân mình có thai.”

“Sao có thể? Nàng sao ngay cả bản thân mình có thai cũng không biết?” Đông Lăng Tử Thuần hoảng hốt một chút, tức giận trong mắt biến mất một ít.

Nữ nhân đều quan tâm đến con mình vô cùng, đứa con là chỗ dựa để dừng chân ở nhà chồng, có lẽ… Dao Hân thật sự không biết.

Đông Lăng Tử Thuần lựa chọn tin tưởng, chỉ có như vậy trong lòng hắn ta mới có thể đỡ hơn một chút, Dao Hân không biết đứa bé cứ như vậy đã không còn nữa, so với việc Dao Hân không chịu sinh con cho hắn ta đã tốt hơn rồi, hắn ta không muốn thừa nhận bản thân thất bại.

Thấy Đông Lăng Tử Thuần như vậy, Tây Lăng Thiên Lâm biết đã thành công, Tây Lăng Thiên Lâm tiếp tục nói tốt cho Dao Hân: “Chuyện này có gì không thể chứ, Dao Hân là công chúa, nàng sao có thể biết mấy chuyện này, mà chuyện bên người nàng đều có ma ma lớn tuổi xử lý, nàng tuy rằng cảm thấy bản thân mình không ổn lắm, nhưng chúng ta lấy lý do đại hôn sắp tới trấn an nàng, nàng trong khoảng thời gian này vẫn luôn học tập qui tắc, tâm tư cũng bị phân tán.”

Tây Lăng Thiên Lâm càng nói càng như thật vậy, Tây Lăng Thiên Vũ ngồi ở một bên, cũng bội phục một tiếng, hắn ta nói không cảm kích là giả, hắn ta cũng sẽ lựa chọn tin tưởng lời Tây Lăng Thiên Lâm nói.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK