Mục lục
Thần Y Vương Phi Bị Vứt Bỏ
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 1552

“Ngươi đã đánh nhau với Tô Nhu?” Chưa từng nghe nói luôn á, tin tức của hắn rốt cuộc mất liên kết từ bao giờ vậy!

Phượng Khương Trần gật gật đầu: “Có thể xem là vậy, nàng ta chủ động tới tìm ta nhưng cũng về nhanh lắm, hơn nữa còn bị thương nặng. Bây giờ nghe ngươi nói như vậy chắc nàng ta cũng không nói chuyện này ra, một khi đã như vậy thì đợi tới lúc tuyết dừng cơn ta sẽ đi tìm thái tử, để hắn đi báo tin cho Tô Nhu cho trận tỷ thí cuối cùng hoàn thành sớm một chút, để ta xem xem đợi đến lúc đó Nam Lăng Cẩm Phàm còn lí do gì để ở lại Đông Lăng nữa.”

Nam Lăng Cẩm Phàm một tay tạo điều kiện cho cuộc tỷ thí giữa nàng và Tô gia không phải là để có lí do ở lại Đông Lăng lâu dài, cũng không biết vì sao Hoàng thượng lại đồng ý, cũng không phải vì muốn giữ lại Nam Lăng Cẩm Phàm mà.

Nếu không thì việc hoàng tử của một nước lại ở kinh thành một nước khác trong khoảng thời gian dài đối với cả hai bên đều không có lợi ích gì.

Nàng thật sự muốn xem xem sau khi cuộc tỷ thí giữa nàng và Tô gia kết thúc, liệu Nam Lăng Cẩm Phàm còn có lí do gì nữa mà đòi ở lại Đông Lăng, tranh thủ tìm sự trợ giúp từ Đông Lăng nữa không.

“Ngươi muốn tỷ thí vào mùa đông? Theo ta thấy thì Nam Lăng Cẩm Phàm sẽ không đồng ý đâu.” Đương nhiên Vân Tiêu cũng hiểu được lí do trận tỷ thí giữa Phượng Khương Trần và Tô gia sẽ bị trì hoãn, chỉ tiếc là Tô Nhu không hiểu, nếu không nàng ta nhất định sẽ nói chuyện tay Phượng Khương Trần bị thương cho Nam Lăng Cẩm Phàm biết, để hắn coi đây là lí do khiển trách Phượng Khương Trần và sau đó đương nhiên sẽ phải trì hoãn cuộc tỷ thí.

“Không, hắn nhất định sẽ đồng ý, nếu hắn không đồng ý thì ta sẽ cho hắn một lí do để hắn phải đồng ý.”Phượng Khương Trần nở nụ cười khó dò, trong mắt lóe lên tia sáng tính kế người ta.

Nam Lăng Cẩm Phàm đang thực sự thiếu tiền, trước đây hắn đổi Tô Quán lấy một lượng bạc, bây giờ Tô Quán đã bị hủy dung thì đừng nói là đổi thêm tiền, một lượng bạc trước đây còn phải trả lại cho người ta.

Bây giờ Nam Lăng Cẩm Phàm thực sự thiếu cả thức ăn thiếu cả tiền, nếu không thì hắn cũng sẽ không mạo hiểm mà đi tấn công cung Huyền Tiêu.

Nam Lăng Cẩm Phàm muốn trong lúc tấn công cung Huyền Tiêu mà mò vớt chút tiền bạc, nhưng nếu như cung Huyền Tiêu thiệt hại quá nặng nề thì có cố vớt cũng chẳng được bao nhiêu tiền, đến lúc đó hắn ngồi yên được sao?

Không thể nào.

Đến lúc đó Nam Lăng Cẩm Phàm nhất định sẽ phải đánh cược một số tiền, mà đã đụng đến cá cược tiền thì phải chờ đến khi cuộc tỷ thí kết thúc, hơn nữa…

Nàng đã “tiết lộ” một “bí mật” lớn cho Tô Nhu, Tô Nhu chắc chắn sẽ bàn bạc với Nam Lăng Cẩm Phàm để lợi dụng cái bí mật lớn kia chống lại nàng.

Nhìn vẻ mặt rồi cái bộ dáng bày mưu tính kế của Phượng Khương Trần đột nhiên Vân Tiêu cảm thấy cả người phát lạnh, hắn có dự cảm tên Nam Lăng Cẩm Phàm kia và Tô gia kiểu gì cũng hứng một vố đau trong trận tỷ thí này, chỉ là…

Chuyện đó thì có liên quan gì tới hắn đâu, có chuyện để hóng hớt là thích rồi, còn chuyện hắn nên quan tâm bây giờ là bệnh tình của mình.

Phượng Khương Trần có thể chữa được hay không, và bản thân hắn có muốn chữa hay không.

Trong đại lao phủ Tông nhân, Cửu Hoàng thúc vẫn như cũ lẳng lặng ngồi một chỗ, hai mắt nhìn chằm chằm cuốn sách trên tay, nhưng mất một đống thời gian vẫn chưa lật sang trang mới, chính xác mà nói thì hai mắt Cửu Hoàng thúc đang nhìn chằm chằm vào một dòng chữ: “Huyên Minh Kỳ, cung chủ cung Huyền Tiêu, mẫu thân của Phượng Khương Trần, lúc còn nhỏ đã quyết định vị hôn phu cho nàng!”

Vị hôn phu, đúng là một vị hôn phu.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK