Mục lục
Thần Y Vương Phi Bị Vứt Bỏ
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 517

 

“Dao Hân?” Tây Lăng Thiên Lâm lên tiếng thúc giục, đại phu nói vết thương của hắn không nên chậm trễ, chữa trị sớm một chút có thể sẽ khôi phục lại như lúc đầu.

 

“Vâng, thái tử ca ca.” Tây Lăng Dao Hân sắp bị ủy khuất đến chết rồi, nhưng lại không dám cãi lại lệnh của Tây Lăng Thiên Lâm, nàng ta bước tới trước mặt Phượng Khương Trần, đang chuẩn bị xin lỗi thì thấy Phượng Khương Trần đã nhanh chân nhảy ra chỗ khác.

 

“Dao Hân Công chúa đừng làm ta sợ, Khinh Trần rất nhát gan, bản thân Khương Trần cũng chỉ là một thường dân, sao nhận nỗi lời xin lỗi của Dao Hân Công chúa đây. Công chúa là ai chứ, là mây trên trời, Khương Trần cùng lắm chỉ là bụi ở dưới chân, đừng nói là công chúa nói Khương Trần hai câu, dù cho công chúa có giết Khương Trần đi chăng nữa, Khương Trần tuyệt không dám oán than.”

 

Phượng Khương Trần nói rất nhanh nhưng từng chữ đều rõ ràng, mọi người ai náy đều có thể nghe rõ.

 

Tôn Chính Đạo khẽ thở dài, Phượng Khương Trần đây là chiếm được tiện nghi còn đi khoe mẽ. Không chỉ có mỗi kĩ thuật khâu vá lợi hại mà mồm miệng cũng nhanh nhảu, nếu như con của ông ta có thể học được một trong hai thì tốt rồi.

 

Đáng tiếc, đứa con khờ khạo của ông ta chỉ một lòng vì y thuật, hoàn toàn không hiểu gì về thế thái nhân tình.

 

“Ai nói ngươi không nhận nỗi. Ở Đông Lăng nhưng lại xem thường đại phu của Đông Lăng ta, vậy thì cần gì phải mời người đến, phải không thái tử điện hạ.”

 

Đông Lăng Vũ Cửu mặc trường bào màu xanh lam bước tới, nhẹ nhàng như một công tử gia đình quyền quý, nhưng khí chất ưu việt và bắt phàm của hắn khiến người khác hiểu được thân phận của hắn không đơn giản.

 

Phong thái cao quý, dung nhan vô song, mọi người đều nhất thời sửng sốt trước sự xuất hiện của Cửu hoàng thúc. Bầu không khí nhàn nhạt trong phòng dường như có điểm không đúng.

 

Tây Lăng Thiên Lâm trách móc nhìn những người đang đứng xung quanh Đông Lăng Vũ Cửu, vì sao hắn không nhận được tin Đông Lăng Vũ Cửu sẽ đến.

 

Người nọ cúi đầu xuống, vẻ mặt oan ức.

 

Cửu hoàng thúc của Đông Lăng không cho phép bắt cứ ai đi báo tin, một đường đi thẳng đến đây, bọn hắn có thể cản sao? Vừa mới cử động đã bị thân binh của Cửu hoàng thúc chặn lại.

 

“Nửa đêm còn làm phiền Cửu hoàng thúc đến đây, là ta không đúng.” Tây Lăng Thiên Lâm nhanh miệng nói, những người khác nghe xong cũng nhao nhao quỳ xuống hành lễ.

 

“Tham kiến Cửu hoàng thúc, Cửu hoàng thúc thiên tuế thiên tuế thiên thiên tuế.”

 

“Miễn lễ! Bản vương phụ trách việc chiêu đãi các sứ giả nước khác, nghe nói điện hạ đã bị thương nặng khi gặp thích khách, bản vương làm sao có thể không đến.” Đông Lăng Vũ Cửu ngồi xuống vị trí chủ vị, gương mặt tuần mỹ lộ vẻ thiếu kiên nhẫn.

 

“Nam Lăng, Tây Lăng sứ giả đều đã đến, ngay cả Dạ Thành, Dung Thành, Bình Thành thiếu chủ cũng đã đến, đều không xảy ra chuyện gì, vì sao mà thái tử điện hạ vừa mới đến lại xảy ra chuyện?”

 

Không đợi Tây Lăng Thiên Lâm chất vấn, Đông Lăng Vũ Cửu đã đảo khách thành chủ mở miệng trách mắng.

 

“Tây Lăng Thiên Lâm ngươi nói Đông Lăng ta không an toàn, hại ngươi bị thích khách đả thương, nhưng tại sao rất nhiều người trong kinh thành đều không bị gì, chỉ có mình ngươi gặp chuyện?”

 

“Ý Cửu hoàng thúc là bản điện hạ vu khống Đông Lăng?” Tây Lăng Thiên Lâm lo lắng cho vết thương của mình, giọng điệu khá hung hăng.

 

“Bản vương không có ý này, chỉ hy vọng điện hạ có thể sớm ngày giải quyết ân oán cá nhân, đừng liên lụy đến binh sĩ Đông Lăng còn muốn khinh bỉ người khác. Nếu điện hạ đã xem thường đại phu của Đông Lăng thì xin hãy đi mời vị cao minh khác.” Ánh mắt Đông Lăng Vũ Cửu lạnh lùng quét nhìn từng vị thái y, sau đó tầm nhìn rơi xuống người Tây Lăng Dao Hân.

 

Một nữ nhân không chịu tiếp thu, xem ra giáo huấn ban ngày còn chưa đủ ác.

 

Tây Lăng Thiên Lâm bị Đông Lăng Vũ Cửu ép đến không còn gì để nói, những gì Đông Lăng Vũ Cửu nói đều là sự thật, xem ra hắn muốn đỗ chuyện này lên đầu Đông Lăng Vũ Cửu là việc không thẻ.

 

Đông Lăng Vũ Cửu đang uy hiếp hắn, nếu bây giờ làm quá mọi chuyện, đừng trách Đông Lăng Vũ Cửu không nễ mặt, không cho đại phu chữa trị cho hắn.

 

Nơi đây chung quy vẫn là Đông Lăng, mà Tây Lăng Thiên Lâm hắn giờ đang phải cầu cạnh Đông Lăng, nếu muốn thái y chữa trị cho hắn, trước tiên chỉ có thể nhẫn nhịn.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK