Mục lục
Thần Y Vương Phi Bị Vứt Bỏ
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 1627

Phượng Khương Trần vừa đóng cửa, ám vệ liền nhanh chóng chạy về hướng Cửu vương phủ, tường thuật lại mỗi một câu nói của Huyên Minh Kỳ cho Cửu hoàng thúc nghe.

Ám vệ cho rằng sẽ bị khí lạnh trên người Cửu hoàng thúc đóng băng, không ngờ sau khi Cửu hoàng thúc nghe xong chỉ gật nhẹ đầu, hoàn toàn không có dấu hiệu tức giận.

Ám vệ nhẹ thở ra một hơi, không đợi Cửu hoàng thúc phân phó liền lui xuống, sau khi rời khỏi phạm vi tầm mắt Cửu hoàng thúc, ám vệ nâng tay áo lên lau mồ hôi lạnh trên trán.

Y phục dạ hành này không tệ, hút mồ hôi rất tốt, chắc là đặc biệt chuẩn bị vì bọn họ, phải biết là ám vệ bảo hộ Phượng Khương Trần thường chảy nhiều mồ hôi hơn so với bảo hộ người khác.

Sau khi khen xong y phục dạ hành, ám vệ lại lần nữa thở phào nhẹ nhõm chạy về phía Phượng phủ, hắn thật không dám ở lại lâu, nếu bị chủ tử bắt được thì đó chính là biểu hiện của sự thất trách!

Hài tử, ngươi thật thà quá, may mà ngươi chạy nhanh!

Đêm đó khi Tôn Tư Hành từ nơi chữa bệnh từ thiện về, còn chưa kịp thở thì Đồng Giác đã chạy tới nhắc Tôn Tư Hành đi kiểm tra hàng ngày cho Thôi Hạo Đình, đây là yêu cầu của Phượng Khương Trần, mỗi ngày Tôn Tư Hành phải đến phòng bệnh của Thôi Hạo Đình một lần.

Ôi… Tôn Tư Hành nhẹ gật đầu, không còn cách nào khác đi về phía phòng bệnh, mấy ngày nay vì gặp quá nhiều người dân nghèo khó không được chữa trị mà Tôn Tư Hành đối với việc Thôi Hạo Đình độc chiếm một gian phòng bệnh, có y nữ chuyên trách chăm sóc cực kỳ không hài lòng.

Theo như câu nói của sư phụ thì đây chính là lãng phí tài nguyên chữa bệnh, cho nên mặc dù Tôn Tư Hành tận tâm chăm sóc nhưng ánh mắt nhìn Thôi Hạo Đình chẳng có chút thiện cảm nào.

Một ngày hai ngày Thôi Hạo Đình còn tưởng do Tôn Tư Hành mệt mỏi, nhưng liên tiếp mười ngày qua đều như vậy, Thôi Hạo Đình không nhịn được nữa mà mở miệng hỏi: “Tôn đại phu, ta có chỗ nào đắc tội với ngươi sao?”

Ngày nào cũng đưa vẻ mặt lạnh lùng đó ra cho hắn nhìn, chẳng lẽ mấy người này quên hắn là bệnh nhân sao?

Thôi Hạo Đình thật phiền muộn, ban ngày phải giữ vững tinh thần đối phó với Cửu hoàng thúc, Cửu hoàng thúc mặt lạnh hắn nhận, nhưng vì sao đêm rồi hắn còn phải đối diện với khuôn mặt lạnh băng này của Tôn Tư Hành chứ, hắn thiếu Phượng Khương Trần cái gì sao?

“Không có.” Tôn Tư Hành sửng sốt, Thôi Hạo Đình nói mấy ngày nay sắc mặt hắn khó coi, ách…

Sư phụ nói không thể để cảm xúc ảnh hưởng đến công việc, hắn hình như đang không làm tốt cho lắm thì phải?

Tôn Tư Hạo mờ mịt nhìn Thôi Hạo Đình.

Chuyện này… Thôi Hạo Đình hoài nghi chính mình suy nghĩ nhiều rồi, Thôi Hạo Đình vội vàng trấn an nói: “Chắc do ta suy nghĩ nhiều, ta thấy mấy ngày nay mặt Tôn đại phu không tốt lắm, còn tưởng Tôn đại phu có ý kiến với ta.”

Phượng Khương Trần và Cửu hoàng thúc làm mặt lạnh hắn đều quen cả, nhưng Tôn Tư Hành bày vẻ mặt lạnh lùng này khiến hắn không thể thích nghi được, chuyện này khiến hắn cảm thấy mình khám bệnh không trả tiền vậy.

“Ta bày sắc mặt với ngươi? Ngươi nhìn ra sao?” Miệng Tôn Tư Hành há to, hai tay nắm thành quyền đặt lên miệng.

Thôi Hạo Đình không nói lời nào, Tôn Tư Hành đỏ mặt, vội vàng thả tay xuống, giống như đứa nhỏ làm sai chuyện, cúi đầu xuống trước mặt Thôi Hạo Đình, nhỏ giọng nói: “Cái kia, Thôi công tử, thật xin lỗi, ta không nên để cảm xúc xen vào công việc, ta không cố ý…”

Vừa nghĩ đến chuyện mình tỏ thái độ với bệnh nhân còn bị người ta phát hiện, Tôn Tư Hành liền bất an, vội vàng xin lỗi.

Hóa ra là thật, không phải do ta nghĩ nhiều.

Thôi Hạo Đình làm sao cũng không nghĩ được, hắn đắc tội Tôn Tư Hành sao, nhìn dáng vẻ áy náy của Tôn Tư Hành, Thôi Hạo Đình không dám nặng lời, không chỉ như vậy người làm bệnh nhân như hắn còn phải đi an ủi Tôn Tư Hành, tỏ vẻ bản thân không để ý, đến khi Tôn Tư Hành tin hắn đúng là không để bụng chuyện này mới hỏi nguyên nhân, sau khi nghe nguyên nhân của Tôn Tư Hành, Thôi Hạo Đình có cảm giác muốn khóc.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK