Triệu Đại Phi vội vàng lết khỏi giường, quỳ sụp xuống nền nhà, thành khẩn nhận lỗi: “Sư phụ, con sai rồi!” Trần Vân Hồng nâng tay gạt nước mắt, mếu máo hỏi: “Sư phụ, rốt cuộc Đại Phi bị làm sao vậy sư phụ?” Viên Vệ Quốc nhàn nhã khoanh hai tay trước ngực, buồn cười lắc lắc đầu: “Haiza, còn làm sao được nữa, nếu không phải trong người cậu ta nổi sẵn máu ghen thì kẻ xấu sao có thể kiếm được cơ hội thả thất tâm trùng.” Lúc này, Thiên Nam mới tiến lên tò mò...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.