“Đại ca!” “Câm miệng!” Trần Nhất Minh gằn giọng quát: “Đắc tội ai cũng không thể đắc tội Chu Thất thúc, hiểu chưa?” Xác định đám người đã thực sự rời khỏi, Văn Trạch Tài mới nhẹ nhàng nhảy xuống. Anh liếc thoáng qua căn phòng cất chứa súng ống đạn dược, thầm nghĩ “mặc kệ thế nào cũng không thể để đống đồ này lọt vào tay Chu gia được.” Hiện tại ngoài cửa mật thất chắc chắn đã bố trí người canh phòng, giờ anh ra bằng lối đó chẳng khác nào tự động chui vào lưới. Cái...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.