Phàm trên đời, làm gì có ai không tiếc rẻ sinh mạng, nhất là với những sinh viên phải tranh nhau thừa sống thiếu chết để giành một suất vào đại học thì lại càng trân quý mạng sống cũng như cơ hội hơn ai hết. Nếu giờ mà có mệnh hệ gì thì oan uổng lắm. Vậy nên thay bằng thấp thỏm lo âu thì cứ ra tay trước, đưa Mông Cương ra khỏi phòng cho yên tâm. Nhưng khổ nỗi dạo gần đây Mông Cương cứ bám rịt lấy cái giường, nhất quyết không chịu đi đâu, thế...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.