Lúc đi thì lâu, về lại chẳng mấy. Vèo cái đã đặt chân xuống khu phố cổ quen thuộc rồi. Triệu Đại Phi dang rộng hai tay, hít vào một hơi căng tràn lồng ngực: “A, về tới nhà rồi! Ổ vàng ổ bạc không bằng ổ chó nhà mình, cái mùi không khí ở đây vẫn dễ chịu hơn ở thủ đô nhiều!” Có cần phải khoa trương thế không, Tần Dũng bật cười, quay sang chào tạm biệt đại sư rồi nhanh chóng về nhà mình. Chắc mẹ với vợ cũng mong anh lắm rồi đây! Lúc này...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.