Vì anh họ quá nhiệt tình, An Trân không nỡ khước từ cho nên vui vẻ nhận lấy rồi xúc động nói: “Anh chị, ân tình sâu nặng của anh chị, cả đời An Trân em xin mãi mãi khắc ghi.” Điền Tú Phương mỉm cười hiền từ còn Văn Trạch Tài thì phóng khoáng phất tay: “Cái con bé này, đều là người một nhà cả nói chuyện ân nghĩa làm gì.” An Trân vừa đi khỏi không bao lâu thì cửa hàng lại xuất hiện một người quen khác. Chỉ có điều thái độ người này rất không...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.