Văn Trạch Tài vươn tay đè lên mặt quỷ: “Đau không?” Chương Toàn nhe răng trợn mắt, khó nhọc cất lời: “Đau, kể cả không chạm vào cũng đau kinh khủng, đặc biệt là buổi tối, nó đau đến độ tưởng chết đi sống lại!” “Đúng đúng”, chú Chung bên cạnh liên tục gật đầu phụ hoạ: “Bao nhiêu lần anh ấy tự làm mình bị thương, nếu không phải chú liều mình cản lại thì có khi đã cắn nát tay ra rồi.” Mỗi lần cơn đau ập đến, hai hàm răng lại lập cập đập vào nhau không...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.