Lão trưởng tộc khe khẽ thở dài: “Ba anh em theo ta tới từ đường, còn những người khác nên làm gì thì làm đi, người chết là lớn nhất, đừng để trễ nải giờ lành.” Mọi người thoáng đánh mắt liếc nhau, nén xuống lòng hiếu kỳ, tiếp tục làm nốt những việc còn đang dang dở. “Vị này là?” Thấy Viên Vệ Quốc lững thững đi đằng sau, lão trưởng tộc nghi hoặc hỏi. “Dạ thưa trưởng tộc, đây là bạn thân của cháu, cũng là một đại sư trong giới Huyền môn. Nhờ cậu ấy cho nên...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.