Tiếng sập cửa quá lớn khiến ông Viên đang nằm tít trong phòng trong cũng giật mình đánh thót. Ơi là trời cái thằng nhóc này, ăn gì mà cục súc thế không biết?! Ây da, đã lỡ thu tiền rồi giờ biết đuổi thế nào đây. Thôi kệ vậy, nhìn nó cũng tội nghiệp, đuổi đi thì cũng không nỡ…Haizzz, đúng là bỏ thì thương mà vương thì tội mà! Bên này, Dương Vĩnh Thắng hốt hoảng hét lớn: “Ơ ơ, Văn đại sư, chim bay mất rồi?!” “Không sao đâu, cậu cứ xách cái lồng này về, tự...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.