Trên đường về, Triệu Đại Phi lại ngứa mồm nhiều chuyện: “Đúng là không gì độc bằng tâm địa đàn bà, cái cô Hoa Trà kia nhìn rõ là xinh xắn hiền lành thế mà ác vãi nồi!” “Vì yêu nên mù quáng”, Văn Trạch Tài lừ mắt, “Không bàn luận chuyện người khác, dặn bao lần vẫn quên à?” Triệu Đại Phi cười hì hì, chân chó chạy tới bên làm lành: “Thì ở đây chỉ có con với thầy thôi mà, có ai nghe thấy đâu mà sợ.” Hai ngày sau, gia đình Văn Trạch Tài kéo nhau...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.