Không muốn thấy thằng bạn thân suy sụp, Uông Quân Đào cắn răng vực dậy tinh thần: “Trường Lâm, giờ phút này cậu càng phải tỉnh táo lên, nhất định phải giành lại đôi mắt, tuyệt đối không thể để bọn xấu muốn làm gì thì làm được. Trường Lâm, cậu nghe mình nói này, chúng ta còn cả quãng đời ở phía trước, cậu vẫn chưa học xong đại học mà, cậu còn phải phụng dưỡng cha mẹ, bao bọc em út nữa chứ. Em gái cậu mới có 12 tuổi thôi, nó rất cần cậu. Trường Lâm à,...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.