Thiên Nam rất ngoan, mỗi ngày thằng bé đều quanh quẩn bên cha. Đêm ôm gối ngủ sát bên, ngày giúp mẹ lau mình, thay quần áo cho cha. Điền Tú Phương xoa đầu con trai: “Thiên Nam ngoan lắm, hôm nay cha sẽ tỉnh lại thôi.” Tuy nhiên, Thiên Nam lại cắn môi buồn rầu: “Nhưng mà giờ đã là cuối ngày rồi…” Điền Tú Phương rũ mắt, nén tiếng thở dài. Không sai, hiện giờ đã là buổi tối của ngày thứ bảy và anh vẫn chưa tỉnh! Đúng lúc này, Triệu Đại Phi đẩy cửa tiến vào,...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.