Buổi tối cơm nước xong, Văn Trạch Tài ra giếng múc vào một chậu nước sạch, kế đến anh thả vào đó cục thịt rớt ra từ mắt Tất Trường Lâm đêm qua, sau cùng là một giọt tinh huyết của chính mình rồi bắt đầu lầm bầm niệm chú, cho tới khí nước trong chậu sôi lên sùng sục mới dừng lại. Vài giây sau, bọt nước lắng xuống, mặt chậu khôi phục lại dáng vẻ tĩnh lặng ban đầu. Văn Trạch Tài khẽ phất nhẹ tay, bất thình lình trên mặt nước xuất hiện một chàng thanh niên...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.