Thứ mà cô vừa bị đáp vào mặt chính là hai chiếc bánh bao cứng đờ, lạnh ngắt. Giờ nó chúng đang nằm dưới nền nhà, dính đầy đất cát đen xì. Con rối vươn tay nhặt lấy, đưa lên mũi ngửi ngửi. Ồ, rất giống thứ mà Bự con từng đút cho cô ăn. Chẳng lẽ cái này cũng là đồ ăn sao? Nhưng Bự con không có ở đây mà, là ai cho cô ăn nhỉ? Con rối mỉm cười, nghiêng đầu nhớ tới hình bóng Bự con. Cô bắt chước anh, tự sờ lên mặt mình, khẽ...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.