Ông Đơn nãy giờ chỉ ngồi yên một chỗ, chả quan tâm chuyện gì, thậm chí còn chả thèm đứng dậy chào khách, thế nhưng vừa nghe con trai nói đau đầu, ông ta lập tức bước nhanh tới, cẩn thận chạm nhẹ lên đầu con ôn tồn hỏi: “Lần này đau bao lâu?” Đơn Thái Đảm nhìn Văn Trạch Tài, tươi cười trả lời: “Cũng không lâu lắm, hơn nữa đại sư đã trị cho con hơn phân nửa rồi.” “Cái gì?” Bà Đơn suýt chút ngã ngồi xuống đất. Bà ta loạng choạng xoay người về phía Văn...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.