Không khó để nhận ra nỗi bất an đang bủa vây lấy cô vợ nhỏ, Văn Trạch Tài dịu dàng nắm lấy tay cô, nhẹ giọng dỗ dành: “Vạn sự cẩn thận, sẽ không sao đâu.” Cúi đầu nhìn tay mình nằm lọt thỏm trong lòng bàn tay to dày, ấm áp của chồng, Điền Tú Phương cong môi mỉm cười. Dù sao chuyện cũng chưa tới, lo lắng quá chỉ làm bầu không khí thêm căng thẳng hơn mà thôi. Nghĩ vậy, cô liền khéo léo di dời đề tài: “À đúng rồi, cái người mà anh mới vẽ...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.