Đứng đối diện Văn Trạch Tài đích thị là Tần Dũng, người con trai duy nhất của thím Tần. Sau khi xuất ngũ trở về, biết Văn Trạch Tài đã cứu mình một mạng, Tần Dũng cực kỳ cảm kích và rất mực tôn kính đối với vị ân nhân này. “Không phải trùng hợp, là tôi cố ý đi theo đại sư. Còn nữa, thỉnh đại sư gọi tôi là Tần Dũng.” Văn Trạch Tài giật giật khoé miệng: “Ờ…ờ…” Nhưng mà cố ý đi theo tôi là có ý gì?! Có lẽ nhận ra được sự ngờ vực...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.