Ông Tống choáng váng, trước mắt tối sầm, cả người lảo đảo chực ngã. Anh ba Trương vội vươn tay đỡ: “Không không, mẹ cháu không có việc gì. Chẳng qua hôm nay cháu sang đây là muốn thỉnh pho tượng đồng tử hộ thân của mẹ cháu về bên nhà.” Mới vừa trải qua cú sốc, còn chưa kịp định thần thì đã nghe thấy bốn chữ “đồng tử hộ thân”, ông Tống ngỡ ngàng siết mạnh tay thằng cháu, gấp gáp hỏi dồn: “Làm sao mày biết? Ai nói mà biết?” Phản ứng của ông bác đã nói...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.