Thấy cha cứ ngồi ngây ra như phỗng, Dương Vĩnh Thắng đẩy đẩy vai: “Ba, anh ấy nói đúng hay sai?” Ông Dương gạt phắt tay thằng con ra, nhìn thẳng vào mắt Văn Trạch Tài, gằn từng chữ: “Nói năng vớ vấn, từ lúc cha sinh mẹ đẻ tới giờ tôi chưa từng nghe cân xương cân cốt gì hết. Cậu đừng có mà ở đây hù doạ linh tinh!” Văn Trạch Tài nhướng mày: “Thật giả thế nào chắc hẳn chú Dương là người biết rõ hơn ai hết. Chú Dương à, mong chú đừng đề phòng cháu...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.