Văn Trạch Tài khẽ cười: “Liêu Thành nói lớn không lớn, nói nhỏ không nhỏ, vòng đi vòng lại rồi cũng gặp nhau thôi. À phải rồi, từ đâu em nghe được tin tức của anh?” An Trân thật thà đáp: “Dạ bà thím bên chồng nói cho em. Thím ấy bảo anh có ơn cứu giúp gia đình con gái thím ấy.” Văn Trạch Tài hiếu kỳ: “Con gái thím đó tên gì?” “Dạ tên Viên Hồng Tuyết.” An Trân vừa dứt lời, cả Tần Dũng lẫn Văn Trạch Tài đều ngẩn người kinh ngạc… Thật trùng hợp! Song...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.