Ánh dương tràn vào nhà, không chỉ soi rõ vạn vật xua tan âm u mà còn mang theo cả mùi nắng tinh khiết thơm mềm. Văn Trạch Tài đứng sát bên cửa sổ, cả người như được phủ một vầng hào quang sáng chói rực rỡ, anh mỉm cười bất đắc dĩ phân bua: “Kỳ thực tôi không có ác ý thật mà!” “Không có ác ý, vậy mà anh lại đi hạ thuật đồ đệ tôi à?” Ông lão hậm hực xoay mặt vào trong, đưa lưng về phía Văn Trạch Tài thể hiện thái độ có chết...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.