Dỗ dành các con xong, Văn Trạch Tài tiến về phía vợ. Anh lấy từ túi áo ngực ra một tờ huyết phù ghi ngày sinh tháng đẻ của mình, đưa cho vợ. “Em hãy giữ lấy. Một khi phù cháy thì phải gấp rút chạy khỏi nơi này càng xa càng tốt.” Nhìn dòng chữ đỏ thẫm máu tươi, trái tim Điền Tú Phương như bị bóp nghẹt. Cô run run đón lấy tờ giấy, chết lặng nhìn chồng. Giờ phút này, có nói gì cũng không đủ diễn tả trăm mối tơ vò đan xen giằng xé nơi...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.