Đi một đoạn khá sâu, Hà Hữu Dân dừng lại, treo ngọn đuốc lên giá đỡ trên tường rồi cẩn trọng bước từng bước tới bên cỗ quan tài bằng đá, tứ phía toả khí nóng rẫy như thiêu như đốt. “Cha, vẫn còn!” Hà Hữu Dân phấn khởi reo lên. Mừng quá trời, ông Lương nhẹ nhàng thở hắt ra một hơi rồi nhanh chóng tiến tới. Hai cha con cùng khom lưng cẩn thận kiểm tra. Thông qua khe hở nhỏ hẹp trên nắp quan tài, có thể trông thấy một đôi chân. “May quá…ối ối tiếng gì...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.