Lúc hai cha con dung dăng dung dẻ về tới nhà thì cơm lành canh ngọt đã bày sẵn lên mâm. Nghe thấy tiếng mở cổng, Điền Tú Phương ló đầu ra khỏi cửa bếp, nhoẻn miệng cười dịu dàng: “Hai cha con mau rửa tay rồi vào ăn cơm.” “Tới liền tới liền” Văn Trạch Tài cười cười đáp lời, sau đó đi múc nước, thành thạo rửa sạch mặt mũi chân tay cho con gái trước rồi mới tới phiên mình. Xong xuôi, mọi người nhanh chóng di chuyển vào bàn cơm. Tinh ý phát hiền hình như...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.